Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1223 : Tiết mục xen giữa (5)

Ngày đăng: 16:56 30/04/20


Đầu óc tôi rối mù.



Cái này cũng giống hệt như các bức ảnh chụp lén ngôi sao của đám săn ảnh. Tôi mãi vẫn không hiểu nổi, những người khác sao lại có thể gán ghép một người đội mũ, bịt khẩu trang, thỉnh thoảng còn đeo kính râm loại lớn, thành một ngôi sao nào đó. Còn tôi thì hoàn toàn không thể nhìn ra một người ăn mặc như thế là ai.



Tí Còi và Gã Béo hiển nhiên cũng giống tôi, đều không cảm thấy trên những bức ảnh này là cùng một người.



Thế nhưng, cái tay bình luận lên tiếng tố giác đầu tiên kia, bây giờ đang khăng khăng như thật, kể Huỳnh An Tâm đã sống phóng túng xa xỉ thế nào, rồi bê trễ học hành ra sao, dịp cuối tuần và nghỉ hè thì không chịu đi chơi với bạn bè như thế nào, còn bị người ta phát hiện vết hôn, dấu tay, khiến người ta phải cảm thấy nghi ngờ.



“Không phải cùng một người.” Quách Ngọc Khiết thình lình vỗ bàn nói.



Tiết Tĩnh Duyệt cũng lắc đầu: “Không hề giống.”



Trần Hiểu Khâu hỏi: “Cái tin này là bịa đặt?”



Ba người phụ nữ cùng chung một ý kiến.



Tôi kinh ngạc nhìn qua Nam Cung Diệu.



Nam Cung Diệu lại nhấp chuột, chuyển qua trang chủ của một tài khoản mạng xã hội.



“Nội dung bài viết đó đã được một fanpage chỉnh sửa ra. Tài khoản này thường xuyên phát nhưng thông tin kiểu ấy. Bên cạnh đó còn có các bài viết bới móc đời tư của các ngôi sao và cả thông tin riêng tư của người khác do các thành viên trong page viết.” Nam Cung Diệu lại chuyển qua một trang khác, nội dung trang này chính là chuỗi hình ảnh được chỉnh sửa mà anh ta vừa nói.



Bất chợt tôi cảm thấy toàn thân lạnh toát.




“Nếu đã không còn nhân tính, thì nó không thể đơn độc sắp đặt cục diện, là ý này phải không?” Cổ Mạch hỏi.



Tôi gật đầu.



“Nếu vậy, thì đây là khả năng thứ ba.” Cổ Mạch đưa ba ngón tay lên: “Quy tắc thay đổi. Nên sức mạnh ma quái được tăng cường. Dù cho đang bị kẹt ở một nơi nào đó và không thể tự ý hành động được, thì Lý Mặc Tiên vẫn có thể dùng ý thức của mình khiến cho một vài chuyện phát sinh và có một số người sẽ bị cô ta ảnh hưởng đến.”



Tôi cứng họng.



Nếu thực là vậy, thì sức mạnh của ma quái sẽ tăng lên mức vô hạn mất rồi.



Ngô Linh thở dài: “Đây sẽ là một tin xấu.”



“Đúng rồi, một tin siêu xấu.” Cổ Mạch nhún vai.



“Nhưng mà, chuyện này đâu phải là đang báo thù đâu, đúng không? Mặc Mặc muốn làm gì…” Quách Ngọc Khiết ngờ vực hỏi.



“Không phải báo thù, mà chắc là cầu cứu.” Trần Hiểu Khâu phát biểu một câu kinh người: “Nếu như không hề làm việc gì đó một cách có ý thức, mà là do tiềm thức ảnh hưởng đến ngoại giới, thì không thể nào có lý trí hoàn chỉnh được. Cô ta chỉ dẫn manh mối cho người khác, hy vọng có người phát hiện ra nơi mình đang tồn tại, đồng thời…”



“Tìm ra và cứu cô ta.” Tôi lầm bầm.



“Không sai, mà người biết chỗ của cô ta, có khả năng chính là Tạ Dương và cũng có khả năng là phóng viên của tuần san Thiên Hạ. Chỉ cần tìm được họ, thì có lẽ không khó để thăm dò một vài chuyện.” Ngô Linh đưa ra kết luận một cách chắc chắn.