Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1328 : Khác biệt về văn hóa

Ngày đăng: 16:57 30/04/20


Rào rào…



Ngay lúc vừa xem xong bộ hồ sơ, tôi liền nghe thấy tiếng xả nước ở bên ngoài, khiến tôi giật cả mình. Vội mở cửa chạy ra xem, thì nhìn thấy mẹ tôi vừa từ trong nhà vệ sinh đi ra.



Mẹ tôi hỏi: “Con định đi hả? Mẹ dùng xong rồi.”



Tôi đành giả bộ gật đầu, đi vào nhà vệ sinh.



Trong bồn rửa mặt vẫn còn một ít nước, do lượng nước mẹ tôi xả khi nãy vẫn chưa rút hết. Ngoài ra thì không còn âm thanh nào khác. Tôi cũng không cảm thấy trong phòng vệ sinh chật hẹp này có thứ gì.



Có điều, cái thứ mà hai người Diệp Thanh và Lưu Miểu vẫn chưa đối mặt vẫn khiến tôi bận lòng. Chiếu theo “thông lệ”, những thứ mà họ chưa giải quyết được thì thể nào tôi cũng sẽ gặp phải. Trong này, có lẽ có bàn tay ma quái của “số mệnh”, cũng có thể cho đó là lẽ tất nhiên của cái gọi là “thế giới này bé lắm”. Hầu hết các vụ ủy thác Thanh Diệp nhận đều ở Dân Khánh. Tôi đang sống ở đây, nên nếu như gặp phải thì cũng là chuyện bình thường.



Tôi rời nhà vệ sinh, trở lại phòng, gọi điện ngay cho Ngô Linh.


“Đúng vậy, bó tay. Không có cách nào đối phó nổi ác ma. Nhưng đối với ác linh thì chưa chắc. Sự kiện mà cậu vừa kể, có thể đó không phải là ác ma, mà chỉ là một con ác linh, thấp hơn một bậc. Không thể chủ động làm gì đó, chỉ khi nào người ta đọc chú ngữ ra thành tiếng, thì chúng mới xuất hiện. Phong cách làm việc của chúng cũng khá khác ác ma. Khi chúng tôi đụng phải chuyện với ác ma, ác ma thường chủ động tung chiêu, cũng tương tự như mô thức hành vi và tư duy của con người. Ác linh thì có xu hướng nghiêng về loại linh hồn, chỉ làm việc theo bản năng. Chắc nó đã phát hiện ra nhóm Diệp Thanh nên chọn cách lẩn trốn, bỏ chạy. Tuy phương thức hành động giống linh, nhưng hình thức tồn tại của chúng lại giống ma hơn, nên vẫn có thể bị một số phép thuật tiêu diệt. Có điều, nếu chỉ luận về sức mạnh, thì giữa ác ma và ác linh vẫn chưa biết mèo nào cắn mỉu nào. Theo như lời cậu kể, con ác linh đó có thể thay đổi thời gian, thay đổi quá khứ… luận về sức mạnh thì, rất cường đại.”



Tôi lập tức nín thở.



“Theo những thông tin mà tôi thăm dò được, hiện nay ác ma và ác linh chưa có biến đổi gì. Hình như sự ác hóa của thế giới không ảnh hưởng đến chúng. Mà cũng có thể chúng đang âm mưu gì đó… Văn hóa về ác ma ở phương Tây quá phức tạp, định nghĩa của mỗi dân tộc, mỗi tôn giáo tín ngưỡng đều có sai biệt. Nhưng xét trên tổng thể, vẫn đều cho rằng chúng là một loại chủng vật hung ác và xảo quyệt, hành động của chúng rất khó lường. Mà nếu như, chúng thật sự đang có một âm mưu lớn thì… tạm thời chắc sẽ không ảnh hưởng đến bên này của chúng ta đâu. Văn hóa toàn cầu có sự dung hợp, nhưng vẫn chưa dung hợp đến mức đó. Những quan niệm thâm căn cố đế rất khó bị thay đổi. Nếu chúng mò đến chỗ chúng ta, thì sức mạnh cũng sẽ bị suy yếu đi. Cậu không cần quá bận tâm về phương diện này. Vấn để quan trọng hiện nay, vẫn phải là con ma ở núi Quảng Nguyên. Nó đã giáp mặt với cậu một trận rồi, tiếp theo đây…”



Ngô Linh nói đến đây thì ngừng lại, còn tôi thì bàng hoàng nhớ ra vấn đề lớn này.



Diệp Thanh vẫn chưa có hành động tiếp theo, tôi thì không còn để tâm đến chuyện con ma ở núi Quảng Nguyên. Trong vô thức, tôi cứ nghĩ Diệp Thanh đã sắp xếp đâu đó cả rồi, hơn nữa chuyện này Diệp Thanh chủ động nhúng tay vào, nên tiếp đến chỉ là trách nhiệm của Diệp Thanh.



Nhưng tôi đã quên mất, năng lực của mình rất hữu dụng, nhưng cũng rất dễ mang lại tai họa.



Ngô Linh vừa nhắc như thế, khiến lòng tôi không khỏi hoang mang lo sợ.