Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1339 : Thế giới mới

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Chắc chắn cả Diệp Thanh và con ma ở núi Quảng Nguyên đều là ma.



Có điều, sự khác biệt về âm khí này chắc có thể ví như sự khác biệt giữa người cổ đại và người hiện đại vậy.



Không phải Diệp Thanh không đủ mạnh, mà cái mạnh của Diệp Thanh và cái mạnh của con ma ở núi Quảng Nguyên là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.



Con ma ở núi Quảng Nguyên và ông từ hình như đều đã vượt khỏi định nghĩa truyền thống về ma. Chúng không hề có cái gọi là chấp niệm, mà điều chúng đang làm đều là “chiếm đất làm vua”.



Người dẫn đường, thứ mới…



Tôi chợt giật mình nhận ra.



Chúng… e rằng đều là thứ mới hết…



Thứ mới thay thế cho hồn ma thời nay.



Không có chấp niệm, chỉ có dã tâm.



Có thể chúng còn có chung một mô thức hành động. Bằng đủ mọi cách thức khác nhau, chúng chiếm lĩnh một địa bàn nào đó, giết người, đuổi ma cũ, trở thành một thứ kiểu như ma vương.



Tôi cảm thấy vô cùng hoang mang, lại cảm thấy đây là việc nằm giữa tình và lý.



Thế giới này đang ác hóa.



Đặt giả thuyết, nếu nhân loại bị một chủng loài nào đó hất cẳng ra khỏi đỉnh của tháp thức ăn, thì đó chỉ có thể là một “nhân loại” khác.



Thậm chí những con ma đó có thể cũng chẳng phải do nhân loại chết đi mà biến thành, mà là linh hồn…



Đầu óc tôi căng thẳng như muốn nổ tung.



Chớp mắt, giống như tôi đã nhìn thấy một bầu trời ảm đạm, nhìn thấy đỉnh nhọn của các tòa nhà chọc trời.




Nếu chuyện về Thần Tam Tổ là như vậy, thế thì những truyền thuyết khác…



“… Cũng không thể nhận định, mỗi truyền thuyết đều có một dị không gian riêng chứ?” Tôi ngập ngừng hỏi.



“Không biết.” Ngô Linh cho tôi một câu trả lời khiến người ta tuyệt vọng.



Hô hấp của tôi dần nặng nề.



“Vẫn chưa có ai biết được dị không gian rốt cuộc là thế nào. Mỗi dị không gian lại khác biệt nhau. Cho nên, rốt cuộc thì cái thế giới này đã bị nuốt mất rất nhiều không gian, thời gian, hay còn có một bí mật khác thì hiện tại đều chưa thể hiểu được.” Ngô Linh giải thích chi tiết hơn: “Những chuyện khoa học giải thích được không hề nhiều, chuyện giới quái dị có thể giải thích được cũng không quá nhiều. Tính đến thời điểm này, chúng ta vẫn chưa hiểu rõ ngọn ngành về cái thế giới mà mình đang sống. Rất có thể, chúng ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ phanh phui ra được những bí mật này.”



Tôi chỉ biết im lặng lắng nghe.



“Cho nên mới nói, thay vì quan tâm đến những vấn đề xa xôi thì tốt hơn nên để ý tới dưới chân mình. Nếu thế giới thật sự sẽ bị hủy diệt, thì những bí mật này cũng chẳng còn nghĩa lý gì cả.” Ngô Linh chuyển chủ đề: “Tôi còn nhớ lần trước đã từng nhắc cậu rồi mà.”



“Đúng, cô đã nhắc nhở tôi cẩn thận với con ma ở núi Quảng Nguyên.” Tôi thở dài: “Hiện tại tôi đang có vài suy nghĩ. Con ma đó có lẽ cũng là một loại mới nào đó. Chúng đều là loại mới.”



Tôi trình bày điểm khác biệt giữa hai loại ma mà mình vừa nghĩ ra cho Ngô Linh nghe. Kỳ Lân này nọ đều bị tôi gạt qua một bên.



Ngô Linh kiên nhẫn nghe hết, chốc chốc lại giúp tôi tổng kết lại, rồi kĩ lưỡng hỏi tôi vài vấn đề.



“… Nếu vậy, thì sự khác biệt này lại là một minh chứng khác cho sự ác hóa của thế giới.” Hướng tư duy của Ngô Linh khác hẳn tôi: “Ma đã bắt đầu thay đổi. Không phải thành thứ mới, mà là đang thay đổi. Chúng… biến hóa đa dạng hơn, tự chủ hơn và có tư tưởng độc lập hơn… Nhưng suy đoán của cậu cũng rất có khả năng là chính xác. Thế giới này sẽ phân chia, người và ma trở thành hai chủng vật hoàn toàn đối lập. Đến lúc đó…”



Tôi bất giác rùng mình một cái.



“Ừ, thôi không nghĩ ngợi nhiều nữa, cứ làm tốt việc trước mắt đã.” Ngô Linh đổi đề tài ngay.



“Tôi thật sự chẳng biết phải làm sao. Gần đây không mơ thấy núi Quảng Nguyên.” Tôi chán nản nói.



“Vậy à… Nam Cung đang giám sát núi Quảng Nguyên và các địa phương có liên quan, cũng chưa có tình huống mới. Thế nhưng trước đây đã có một số tin đồn ma tác quái, chắc cũng do con ma đó gây ra. Cậu muốn xem không?” Ngô Linh hỏi.