Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1357 : Giết sạch

Ngày đăng: 16:58 30/04/20


Tôi nóng ruột muốn chứng minh chuyện này, nhìn chằm chằm con ma kia không chớp mắt.



Động tác của admin thì lại khá chần chừ, có lẽ đến lúc mấu chốt thì lại mềm lòng.



Chuyên gia tự tìm đường chết ở bên cạnh la to: “Anh làm cái gì vậy!”



Admin nghiến răng, cuối cùng dùng hết sức, cơ bắp trên tay đều nổi lên cuồn cuộn.



Viên Tiểu Mai đang ngồi thẳng người lên, còn Lưu Lương Vượng thì rướn cổ nhìn.



Ngay khoảnh khắc này tôi đã cảm thấy âm khí của con ma đó đã thay đổi.



Con ma như một bong bóng xà phòng, ngay lập tức nổ tung.



Tôi sững sờ, nhận ra âm khí của con ma vẫn còn, biết anh ta vẫn chưa bị tiêu diệt thì trong lòng không khỏi thất vọng.



Admin cũng đang ngớ ra.



Chuyên gia tự tìm đường chết trở nên mừng rỡ, thở phào nhẹ nhõm, nói: “Làm tốt lắm! Lần này…”



Lưu Lương Vượng lộ ra vẻ nghi ngờ. Viên Tiểu Mai thì vẻ mặt rất khó hiểu, hơi giống lúc để đầu óc trống rỗng, không nghĩ gì cả.



Ánh mắt tôi đang đuổi theo luồng âm khí kia.



Cổ Mạch vẫn đang co ro trong bụi rậm, khẽ hỏi tôi: “Chết thật rồi à?”



“Chưa.” Tôi chỉ đáp đúng một chữ.



Âm khí đó đã hội tụ trở lại, hơn nữa không chạy đến chỗ của Viên Tiểu Mai hay admin, mà là đáp xuống bên cạnh Chuyên gia tự tìm đường chết.



Chuyên gia tự tìm đường chết không hề hay biết, vẫn đang nói năng không dừng. Có lẽ anh ta cảm thấy thoát chết trong gang tấc, nên tinh thần lập tức trở nên nhẹ nhõm, lại vui vì cả đám đã tiêu diệt được một con ma vì vậy đã cực kì phấn khích.



Con ma đó ở đằng sau Chuyên gia tự tìm đường chết, chưa ra tay ngay, mà chỉ âm trầm nhìn chằm chằm gáy của Chuyên gia tự tìm đường chết.



Chuyên gia tự tìm đường chết tuy cảm nhận chậm, nhưng cũng đã từ từ im miệng.
Bé gái kia đang ngồi trên ghế phụ, trên ghế tài xế là một con ma tôi không quen. Người đó sợ hãi hét to, từ trên xe nhếch nhác bò xuống, cuối cùng đã bỏ xe mà chạy.



Bé gái biến mất trên xe, xuất hiện trước mặt tôi.



Trong tầm mắt tôi lại xuất hiện một khuôn mặt đen ngòm, lồi lõm, là Lý Nguyệt Nguyệt.



Tiếng của Lý Nguyệt Nguyệt vang lên từ bên trên tôi: “Cậu tỉnh rồi.”



Tôi nhận ra Lý Nguyệt Nguyệt đang kéo hai tay tôi, tôi đang nằm trên đường. Cô ta buông tay để tôi ngồi dậy, nhất thời chưa hiểu chuyện gì đã xảy ra.



Ở khu nghỉ dưỡng núi Quảng Nguyên đã xảy ra chuyện gì thì tôi biết được, nhưng trên quốc lộ Quảng Nguyên thì…



“Con ma mà cậu nói hình như đã đổi ý. Xe cộ lúc trước đã xuyên qua người cậu, cậu đã ngã xuống nhưng hình như chưa chết. Sau đó lại có xe đến, không có ý sẽ tránh qua người cậu mà đi.” Lý Nguyệt nói, ngẩng đầu lên, chắc là đang nhìn về chiếc xe đang nằm ngang giữa đường.



Bé gái cũng quay qua nhìn chiếc xe.



“… Cảm ơn.” Tôi hiểu ra họ đã cứu tôi.



Lúc linh hồn tôi còn ở trong thân thể, chắc con ma núi Quảng Nguyên không có ý giết tôi. Có lẽ nó sợ sau khi tôi bị giết biến thành ma, thì càng khó nhằn hơn. Nhưng lúc tôi vào cảnh mộng, linh hồn rời xác, cái thân thể xuông mà tôi bỏ lại chẳng còn nguy hiểm gì cả. Nếu trong tình huống đó, nó giết chết thân thể tôi, rồi giết chết luôn đối tượng tôi nhập vào thì…



Tôi rùng mình một cái.



Đó tuyệt đối là một tình huống rất tệ hại.



Tôi không khỏi quay qua nhìn hai con ma một lớn một nhỏ.



Lý Nguyệt Nguyệt nói: “Trước đây, cậu đã nghĩ ra cách rồi sao? Cậu có cách giết chết con ma đó không?”



Tôi nghĩ ra một cách: “Tôi không thể nào rời khỏi nơi này để đi tìm nó. Tìm được nó thì chắc chắn sẽ giết được nó. Vì vậy, có lẽ tôi cần mấy người giúp tôi.”



Lý Nguyệt Nguyệt đã không còn mặt, bé gái thì hoàn toàn không biểu cảm, nên tôi cũng chẳng biết tâm trạng họ đang thế nào.



Tôi hít thở thật sâu một lượt, rồi nói ra cái ý tưởng mà tôi vừa nghĩ ra.