Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1399 : Giao dịch (1)
Ngày đăng: 16:58 30/04/20
Nói xong câu này, đầu óc tôi vẫn còn trống rỗng, cũng may những gì muốn nói tôi cũng đã nói gần hết rồi.
“Mày giúp tao tiêu diệt một linh hồn, thì tao sẽ tha cho mày.” Tôi vừa nói, vừa để cho sức mạnh trong người trút ra một chút.
Nhưng chỉ nhiêu đó cũng đủ khiến cho vẻ mặt con ác ma càng trở nên hung dữ, đáng sợ hơn.
Hoàn cảnh xung quanh cũng theo đó thay đổi.
Tôi biết, cái cây đó đã khô héo thành tro tàn và mặt đất dưới chân tôi đã nứt ra, dòng dung nham màu đỏ đang phát sáng.
Bầu trời cũng bị ánh sáng dung nham nhuộm đỏ.
Cái người bị ác ma đưa vào đây ngay lập tức rớt xuống khe nứt dưới đất, không kịp la một tiếng đã biến mất ngay.
Vẻ mặt con ác ma càng tàn độc hung bạo hơn, trong đôi mắt đỏ của nó nhìn tôi tràn đầy sát ý.
Nhưng nó không vùng vẫy.
“Hiểu rồi chứ?” Tôi hỏi.
Tôi tin là ác ma đã cảm nhận được sức mạnh của tôi.
Trong kẽ nứt dưới đất, có rất nhiều con quái vật nhỏ chui ra, kêu la chít chít, nhìn tôi chằm chằm.
Đầu tôi bừng lên tia sáng, đột nhiên hiểu ra. Những con quái vật nhỏ này chính là các linh hồn đã bị ác ma thu hoạch. Chúng bị hành hạ, bị nhốt trong thân cây, dần dần mất sạch ý thức, cuối cùng sẽ biến thành những con quái vật nhỏ đã từng hành hạ họ. Những con quái vật này ngoại trừ hành hạ linh hồn người ra, còn là nguyên tố để cấu thành nên cái địa ngục này.
Thảo nào, tôi đã mất sạch ý thức tự chủ khi nhập lên người Triệu Cường.
Linh hồn bị ác ma bắt giữ đã không còn là linh hồn bình thường nữa rồi.
Dòng tư duy của tôi đến đây thì bị dừng lại.
Thời điểm tôi xuyên không là trước lúc Triệu Cường gặp ác ma. Mà ngay khi giấc mộng này mới bắt đầu, ý thức của bản thân của tôi đã không rõ ràng.
Chúng vẫn là một sinh vật mạnh mẽ, xảo quyệt và tà ác, giống như ấn tượng của loài người về chúng.
Nghĩ đến đây, tôi đã đổi ý.
Giết nó, đổi qua thời điểm khác, tôi sẽ lại tìm đến nó.
Khi ác ma đã có thực thể, thứ tôi có thể giết được chỉ là thi thể của nó.
Nếu tôi xóa sổ ác ma vào năm 2023, thì năm 2022 hoặc 2013, thì nó vẫn còn tồn tại.
Tôi còn nhớ nó đã thu hoạch không biết bao nhiêu linh hồn, cơ hội để tôi mơ thấy nó thực sự còn nhiều lắm.
Điểm duy nhất cần xác định chính là thời gian trong hiện tại.
Người vừa rồi đi vào với ác ma mặc áo pull ngắn tay, quần bò, đầu cắt ngắn hai bên, tóc trên đỉnh đầu dựng cao cao lên. Ăn mặc chẳng khác gì những người mà tôi gặp hằng ngày. Không hề đeo vật gì đặc thù của thời đại cả. Còn nữa, trong thoáng chốc tôi đã nhìn thấy một vật thể hình vuông vuông trong túi quần của người đó, nó còn lòi ra ngoài một góc nữa. Đó là điện thoại thông mình, mà còn là điện thoại thông minh màn hình rộng.
Hiện tại chắc là sau năm 2010, thậm chí còn có thể là sau 2015.
Con ác ma này làm ăn đã nhiều năm lắm rồi.
Chỉ tính phụ huynh của nguyên cái lớp tiểu học đó, thì tôi có đến mấy chục hay cả trăm cơ hội mơ thấy ác ma.
Suy nghĩ được điểm này, tôi quyết định ra tay ngay.
Hiện tại phải cho con ác ma này một bài học đã, đợi giấc mơ tiếp theo sẽ lại bàn chuyện giao dịch với nó.
Tôi nhướn mắt lên nhìn con ác ma.
Khuôn mặt có ngũ quan như loài người nhưng lại chẳng giống mặt người chút nào ấy đang tỏ ra hoảng hốt.
Cánh tay mà tôi túm lấy cũng đã bắt đầu vùng vẫy.