Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1525 : Mã số 020 – Câu chuyện khủng bố (9)

Ngày đăng: 17:00 30/04/20


Ngày 25 tháng 6 năm 2003, trao đổi với cha của Đồng Nhiễm Nhiễm là Đồng Vân.



File ghi âm: 02020030625.wav.



“Xin chào ông Đồng.



Chúng tôi có một vài câu hỏi liên quan đến con gái ông là cô Đồng Nhiễm Nhiễm, muốn hỏi ông một lát.”



“Ừ.



Chuyện của Nhiễm Nhiễm… thực lòng… tôi không muốn nhắc đến...”



“Chúng tôi rất hiểu tâm tư của ông.



Và rất tiếc nuối khi cô Đồng đã ra đi như thế.”



“Haizz, tôi đã biết sẽ có một ngày như thế từ lâu rồi… chỉ là sớm hay muộn thôi…”



“Vậy sao? Chúng tôi cho rằng cô Đồng vì chịu một cú sốc bất ngờ, nhất thời không giữ được bình tĩnh.”



“Không phải… mẹ nó có hơi… nói sao nhỉ…”



“Ông cứ thong thả.



Ông nhớ được chuyện gì thì nói chuyện ấy.”



“Phù… Thực ra, tôi và mẹ nó có trách nhiệm rất lớn trong chuyện này.



Nó là đứa con một của chúng tôi, lúc chúng tôi lớn tuổi rồi mới sinh được nó.



Trước đó do sức khỏe kém, mẹ nó cứ bệnh tật liên miên.



Lúc mang thai nó đã chịu đủ khổ nhọc.



Tôi vốn không đồng ý lắm.



Không có con thì thôi, có sao đâu… Nhưng vợ tôi vẫn muốn có đứa con… Khi sinh bà ấy còn chút nữa là chết trong bệnh viện rồi, bây giờ nhớ lại tôi vẫn còn sợ.



Cũng may là mẹ tròn con vuông… Sức khỏe của Nhiễm Nhiễm cũng khá yếu, nhưng sau đó chúng tôi cố gắng chăm sóc, đã đỡ hơn rất nhiều.



Hồi nhỏ thường hay cảm sốt, nhưng lớn lên một chút thì ổn hẳn.



Vì vậy nên… chúng tôi rất cưng chiều nó.



Cưng nó quá rồi.



Mẹ tôi, mẹ vợ tôi và cả vợ tôi nữa, trước đây luôn lo lắng nó sống không nổi đến tuổi trưởng thành.



Lúc nhỏ, thực sự nó nhiều bệnh lắm.



Vợ tôi đã từng thấy hối hận khi sinh ra nó, để nó phải chịu khổ.
Tôi bảo với nó, không phải tụi nó tông chết người đâu…”



“Cô Đồng có phản ứng thế nào ạ?”



“… Nó… cái vẻ mặt ấy… rất nghiêm túc, ánh mắt nhìn người thì… Nó nói… nói với tôi là nó đã nhìn thấy ma, người phụ nữ ấy đã bám theo nó… Lúc nó ở nhà một mình, có khi lại đột ngột la lên, cái kiểu vừa la vừa hét ấy, nhìn sợ lắm.



Cứ không ngừng hét và nhìn chằm chằm về một chỗ.



Tôi và vợ tôi có nhìn thấy gì đâu, nó hình như đã thấy gì đó.



Vì vậy mà vợ tôi cũng hoảng loạn với nó luôn.



Tìm đủ mọi cách, đưa nó đến gặp cao nhân nhưng toàn là hạng lừa đảo.



Còn tôi muốn đưa nó đến bác sĩ khám, chắc có lẽ nó bị ám ảnh nặng quá… Chúng tôi đã tìm đủ mọi cách rồi.



Nhưng nó… sau đó hai vợ chồng tôi cũng không chịu nổi nữa.



Các cô cậu có hiểu không? Không thể khiến nó… khiến nó nghe lời, nó không thể giống người bình thường được nữa… Tôi đưa nó đến bác sĩ, bác sĩ đã cho thuốc an thần và kê đơn.



Uống thuốc vào còn đỡ một chút, nhưng thuốc hết công hiệu lại đâu vào đó… Bác sĩ cũng khuyên tôi, bảo chúng tôi đừng làm ẩu theo nó.



Không hề có ma.



Không được để nó tiếp tục nghĩ như thế nữa… Nhưng vợ tôi lại nói, lỡ đâu nó gặp phải ma thật thì sao? Chúng tôi bèn… bây giờ tôi thực sự rất hối hận.



Lúc đó chúng tôi thấy hoang mang, rất hoang mang.



Cả hai cách đều làm hết, cho uống thuốc, cũng mua cả nến hương bùa chú này nọ rồi… Nhưng bệnh chứng của nó càng lúc càng nặng… Lúc đó chúng tôi không thể ở nổi trong nhà nữa… hết cách… phù…”



“Cô ta tấn công ông bà sao?”



“Không, không tấn công… Nó chỉ… lúc thì bảo nhìn thấy ma, lúc thì ngồi một mình nói chuyện không ngừng… Tôi lén nghe thử, không nghe rõ lắm… hình như là đang đọc thầm tên ai đó, hình như là đang chửi ai đó… Nó cứ điên điên dại dại… Có khi vừa nhìn thấy tôi và vợ là nó trợn trắng hai mắt lên.



Mẹ nó khóc lóc cầu xin nó đủ kiểu, nhưng nó chẳng có chút phản ứng nào.



Sau đó… sau đó chúng tôi tan làm về nhà… khi về đến nhà thì thấy nó đang nằm trên sàn… Thân thể nó… cứng đờ, bên miệng vẫn còn những thứ do nó nôn ra… hai mắt mở to… Bây giờ vừa nhắm mắt lại, tôi vẫn còn thấy rõ bộ dạng của nó khi đó…”



“Ông Đồng, câu hỏi tiếp theo có lẽ sẽ hơi mạo phạm.



Cho phép được hỏi, sau khi cô Đồng qua đời, ông còn nhìn thấy cô ấy nữa không?”



“Đêm nào, ngày nào tôi cũng thấy nó hết…”



“Không phải như vậy.



Ý của tôi không phải là thấy trong mơ, hay hồi tưởng lại hình ảnh con gái mình.



Mà là ông có nhìn thấy hồn ma của con gái ông không? Trong nhà có xảy ra hiện tượng gì khác thường không?”