Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 154 : Mã số 075 - Giọng ca của thiên thần (3)

Ngày đăng: 16:42 30/04/20


“Này, lão Đạo, bây giờ là lúc nói chuyện này hay sao?”



“Ngoài việc nói chuyện này ra, còn có thể nói cái gì nữa chứ?”



“Ông...“



“Tôi chỉ biết dùng sức mạnh để tiêu diệt ác niệm, không thể cứu người.”



“Nhưng mà ông có thể duy trì mạng sống của anh ấy, đợi đến khi thứ có thể cứu người xuất hiện.”



“Hi vọng những gì cậu nói là đúng. Đưa cho tôi hai con tiểu quỷ đi.”



“... Ôi... thôi được, Tiểu Hồng và Tiểu Lục tạm thời cho ông mượn vậy. Nhưng ông đừng có mà làm bậy đó.”



“Tôi sẽ cố gắng hết sức.”



Ngày 17 tháng 1 năm 2013, liên hệ được với người quản lý trước đây của Christina là ông N.Sterling. File ghi âm 07520130117.wav.



“Xin chào, ông Sterling, chúng ta có thể tiếp tục nói chuyện.”



“Anh có người bạn không biết tiếng Anh cần phải nghe cuộc nói chuyện của chúng ta sao?”



“Đúng vậy.”



“Được rồi. Chúng ta tiếp tục. Các anh muốn hỏi cái gì?”



“Chuyện của Christiana Farin, cái chết của cô ấy, đĩa nhạc của cô ấy và một loạt những vụ án mất tích xảy ra gần đây. Trước đây chúng tôi đã từng liên hệ với ông rồi. Và ông đã từ chối.”



“Sau đó các anh đã dùng loại biện pháp này, bức ép tôi phải tuân theo.”
“Đồ mà anh muốn tôi đã kiếm được rồi. Bây giờ hãy đến nhà của tôi đi. Tôi muốn giải quyết chuyện này một cách nhanh nhất.”



“Được.”



Ngày 20 tháng 1 năm 2013, đi đến nơi ở của N.Sterling. File ghi âm 07520130110.wav.



“Chính là mấy cái đĩa này, trong [Giọng ca của Thiên Thần] chỉ thu âm mấy bài hát này thôi.”



“Tôi cần phải mở đĩa một chút. Ông có thiết bị phát nhạc chứ?”



“Điều này không thể được! Anh cũng đã biết điều này có nguy hiểm rồi, làm sao có thể cho phép anh mở đĩa đây chứ?”



“Vậy thì tôi chỉ có thể đem chúng về để mở nghe rồi, sau khi xác nhận giải quyết sự việc, thì tôi sẽ thả cháu của ông ra.”



“Điều này không giống với những gì đã nói trước đó! Tôi đã hoàn thành yêu cầu của các anh rồi, các anh nên thả cháu trai của tôi ra chứ! Nó chỉ vừa mới trưởng thành...”



“Điều tôi nói là, nếu như sự việc thuận lợi, thì tôi sẽ thả cháu của ông ra. Di vật của Chris thì sao? Còn có băng ghi hình, ảnh chụp, phim gốc lúc đó nữa?”



“Không có. Khi cha mẹ cô ấy chết đi, những thứ đồ đó đều được bán ra rồi, những thứ còn lưu lại cũng không biết là đã mất đi đâu, tôi đi đâu mà tìm cho anh chứ? Băng ghi hình thì bị tiêu hủy ngay tại chỗ rồi, bọn họ sẽ không để cho chứng cứ bị lọt ra ngoài. Tấm hình tôi đưa cho các anh lần trước, còn là của một nhà báo vụng trộm giấu đi, muốn dùng để uy hiếp tống tiền công ty đó. Không có những tấm hình khác, cũng không có phim gốc đâu.”



“Vậy thì không có cách nào khác rồi.”



“Anh... anh không thể như vậy...”



“Tôi có thể, bởi vì tôi có cái năng lực này.”



“Hu... hu...“