Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1557 : Vợ chồng (3)
Ngày đăng: 17:00 30/04/20
Lúc đó khách sạn đã được bao quanh bằng hàng rào.
Trên hàng rào có dán bùa, tất cả đều mới tinh.
Con mèo đi loanh quanh trước hàng rào kêu vang mấy tiếng, từ nôn nao biến thành tức giận.
Xác của nó đã biến mất, đã bị người ta đưa vào trong khách sạn.
Nó chạy quanh khách sạn mấy vòng, đột nhiên nó cảm thấy thi thể của mình bị người ta di chuyển.
Cơn đau đớn tột độ bao lấy toàn thân nó và cũng truyền qua ý thức của tôi.
Cứ như thân thể bị đưa lên giàn hỏa thiêu, bốc cháy thành tro, rồi phục hồi lại nguyên trạng, nỗi đau đớn cứ thế lặp lại lần nữa.
Tiếng mèo kêu thảm thiết vang vọng giữa núi rừng.
Tôi nghe thấy tiếng niệm kinh bay ra từ trong khách sạn.
Có điều tiếng niệm kinh này khác hẳn với tiếng niệm kinh tôi đã nghe trong quá khứ, nó không hề mang lại cho tôi cảm giác bình yên, trái lại cứ như ma âm chui vào trong đầu, đau khổ không chịu nổi.
Đây không phải siêu độ.
Linh hồn của tôi xuyên qua hàng rào, nhưng không thấy bà cụ Shimada và tăng nhân đâu cả.
Họ đang ở một nơi khác của khách sạn.
Đến khi tất cả dừng lại, thì thời gian chẳng biết đã trôi qua bao lâu rồi.
Con mèo trở nên rất tiều tụy, cụp đầu xuống, bộ dạng ủ rũ.
Nó nằm trên đất, chỉ cảm nhận được sinh mạng đang không ngừng mất đi.
Đây là sự thất thoát của một loại sinh mạng khác.
Linh hồn của nó đang kiệt quệ.
Con mẹo gắng gượng đứng dậy, đi vào trong núi.
Nó vòng qua đền thần trống hoắc, đến bên mép đầm nước.
Trong nước vẫn còn âm khí.
Trời đã tối, trăng tròn đang treo trên cao.
Bóng ánh trăng hiện ra tròn trịa trong đầm Con mèo đứng trên hòn đá, nhìn chằm chằm mặt nước.
Chẳng mấy chốc, cái thứ dưới đáy đầm đã nổi lên.
Tôi sửng sốt.
Đây chính là cảnh tượng Bạch An đã nhìn thấy trong giấc mộng.
Đầm nước, trăng tròn và cả khuôn mặt người thoáng ẩn thoáng hiện trong đầm nước tối đen.
Ánh trăng sáng bắt đầu biến hóa, quầng trăng biến mất, bóng trăng trở nên rõ ràng.
Vầng trăng tròn hiện ra ngũ quan của con người.
Rào rào… Rào rào… Thứ dưới nước đã nổi lên, xuyên qua bóng trăng, đứng trên mặt nước.
Đó là một người phụ nữ, mặc trang phục triều đại cổ, đầu cúi xuống, mái tóc ướt nhẻm che mất khuôn mặt.
Nhưng qua thị giác của con mèo, tôi đã nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ đó.
Cô ta không có da mặt, máu me và gân thịt đều lộ ra ngoài không khí.
Máu trộn với nước đầm rơi xuống.
Người phụ nữ đưa tay về phía con mèo.
Trong thoáng chốc, hai bên đã đạt thành hiệp ước.
Tôi nhìn những người đang vây quanh, tiếng bàn tán của họ cũng đang phụ họa với bà cụ Shimada.
Việc người đàn ông này nát rượu, chắc người ở cái nơi bé nhỏ này ai ai cũng biết.
Âm khí trên người ma nữ lan tỏa khắp nơi, nhưng chỉ dừng lại bên ngoài bờ rào của khách sạn.
Con mèo kêu lên một tiếng, vẫy vẫy cái đuôi, bỏ đi đầy tiếc nuối.
Nó quay lại nhìn lần nữa, trông thấy ma nữ vẫn đang đứng tại chỗ.
Mục đích của hai bên khác nhau.
Con mèo muốn giết bà cụ Shimada, ma nữ muốn giết người đàn ông đó.
Mà người đàn ông đã chết, nỗi oán hận của ma nữ không thể giải tỏa được.
Còn con mèo, người đàn ông không còn, thì nó rất khó đi vào khách sạn, để tiếp cận bà cụ Shimada.
Chắc đến đây thì đường ai nấy đi rồi.
Cảnh vật xung quanh lướt nhanh qua bên người tôi.
Tôi nhìn thấy nhưng phân đoạn lụn vụn, xác định con mèo vẫn còn luẩn quẩn trên núi.
Ma nữ không thấy xuất hiện nữa, con mèo chưa tìm được cơ hội giết chết bà cụ Shimada.
Nó không vào được khách sạn, cũng không thể rời khỏi ngọn núi này.
Nó rất lo lắng, sợ bà cụ Shimada chết trước một bước, nó sẽ mất đi dấu vết kẻ thù của mình.
Những cảnh vật vụt qua chợt dừng lại.
Con mèo ngồi trên cành cây, nhìn xuống con đường bên dưới.
Một chiếc xe men theo con đường chạy đến, dừng lại trước cổng khách sạn.
Có mấy người bước xuống xe.
Shimada Raito nhìn vào cũng tương tự như trong thế giới hiện thực.
Vợ, con trai, con dâu ông ta… Trong mắt con mèo phản chiếu hình ảnh của Shimada Otaki.
Bấy giờ, Shimada Otaki vẫn còn là một đứa bé sơ sinh bọc tã.
Con mèo lập tức đứng dậy.
Trong núi, âm khí của ma nữ chầm chậm bay lên cao.
Ngay khoảnh khắc này, tôi đã cảm nhận được ý đồ của con mèo, không khỏi há hốc mồm kinh ngạc.
“Meo.”
Con mèo kêu khẽ một tiếng, nhẹ nhàng nhảy khỏi cành cây, khi tiếp đất thì bóng nó đã xuất hiện bên mép đầm.
Trong đầm, ma nữ đang đứng trên mặt nước, phát ra tiếng cười quái đản khiến người ta phải dựng tóc gáy.
“Hí hí… hí hí hí…”
“Ha ha ha…”
Rào rào… ào… Nước trong đầm chợt cuộn trào.
Vô số ma nữ lúc này cũng đang phát ra tiếng cười.
Âm khí của chúng tràn ngập trong núi.
“Meo….”
Con mèo kêu lên, hòa cùng tiếng cười của ma nữ, đôi mắt nheo lại, quay đầu nhìn về phía khách sạn.