Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1564 : Nhà tắm (2)
Ngày đăng: 17:01 30/04/20
Đạo diễn hỏi: “Phải chăng Furukawa kun cũng đã nghe được gì rồi?”
Furukawa lắc đầu: “Tôi tin là người trong đoàn làm phim chẳng làm gì hết.
Chuyện xảy ra như vậy, chắc hẳn là do nhà cụ Shimada thôi.
Thật đáng tiếc.”
Anh ta đổi chủ đề: “Có phải phim cần quay lại tất cả không? Chúng ta chắc phải đổi cảnh quay đúng không?”
Đạo diễn theo đó trình bày dự định sắp tới của đoàn làm phim.
Hai người họ xem ra đều không lo lắng mình bị tình nghi giết người, cũng không lo chuyện ma tác quái.
Tôi nhìn thấy kí ức của Furukawa từ trong đầu anh ta.
Anh ta hoàn toàn không suy nghĩ nhiều, cũng có nghĩa là không mấy để tâm đến những chuyện này.
Tôi cũng không thấy âm khí trên thân hai người này.
Nhưng tôi mơ thấy Furukawa, chứng tỏ anh ta đã chết rồi.
Nghĩ đến đây, tôi bất giác nhìn qua hồ tắm.
Trong hồ tắm nam rất sạch sẽ, không phải sạch theo quan niệm thông thường, mà là không có âm khí.
Âm khí của bầy ma nữ không đi vào trong này.
Hai người họ sau khi ngâm mình một hồi lâu, thì chuẩn bị đi ra.
Furukawa vừa mở cửa ra, bên ngoài vang lại tiếng bước chân và cả tiếng người hô hoán.
Đạo diễn gọi cái người đang chạy qua đứng lại: “Chuyện gì vậy?”
“Bên nhà tắm nữ xảy ra chuyện rồi.”
Người đó hoang mang nói.
Mặt đạo diễn lập tức hiện ra nét kinh ngạc, vội vàng theo người đó chạy qua.
Người ta đang chen chúc nhau ở trước cửa khu nhà tắm nữ.
Thấy đạo diễn và nam diễn viên chính đến, mới có người nhường lối.
Trong khu nhà tắm đã có cảnh sát rồi.
Tôi dễ dàng xuyên qua đám đông, trông thấy Nam Thiên đang đứng ở hàng trước nhất của đám đông.
Tim tôi lập tức loạn nhịp, trừng Nam Thiên.
Anh ta không nhìn tôi, mà đang cụp mắt, nhìn mũi bàn chân mình.
Tôi cảm thấy có gì đó là lạ, tiếp tục tiến tới liền thấy xác chết nằm trên sàn.
Pháp y đang khám nghiệm thi thể, chắc là đang xác định tình huống của người chết.
Những khuôn mặt đang lộ ra đều là người tôi biết, chính là các nữ nhân viên của đoàn làm phim, một hàng mười mấy người, nghĩa là có đến mười mấy cái xác.
Tôi đi ngang qua một lượt, ánh mắt chợt khựng lại.
Biện Tư Quân! Tôi lập tức ngớ ra.
Trên thân những người này vẫn còn sót lại âm khí của bầy ma nữ, chắc là họ đã bị ma nữ giết.
Biểu cảm của họ rất đau khổ, chứng tỏ trước khi chết, đã có vùng vẫy một khoảng thời gian.
Những người khác cũng xúm đến chỗ cánh cửa, luống cuống tìm cách mở ra.
“Các cô tránh ra một chút!”
Có ai đó quát lên, tay giơ lên chiếc ghế nhựa.
Người đang đứng ở cửa tránh qua một bên, cô ta dùng chiếc ghế nhựa đập mạnh lên cửa.
Rầm, cánh cửa khẽ rung lên nhưng nhanh chóng nằm yên trở lại, không chút di chuyển.
Những người khác bắt chước cô ta, bắt đầu dùng ghế đập cửa.
Rầm! Rầm, rầm! “Cứu mạng! Cứu với!”
“Bớ người ta, cứu với!”
Tiếng kêu la không vang ra bên ngoài được, mà cửa cũng không thể mở.
Hơi nước nóng trong nhà tắm càng nhiều hơn.
Có người đi kiểm tra quạt thông gió, phát hiện nó đã dừng lại từ khi nào.
“Mở nước lạnh đi, mở nước lạnh thử xem.”
Có người đề nghị.
Vòi sen được mở ra, nước lạnh chảy xuống, hình như nhờ thế mà người ta tỉnh táo lại đôi chút.
Nước rơi trên nền gạch, phát ra những âm thanh trong trẻo.
Những âm thanh ấy không biết từ bao giờ đã biến thành tiếng cười, tiếng cười lanh lảnh của một đám phụ nữ.
“Ai vậy?”
Có người quát lên.
Nhưng xung quanh ai cũng đang khóc, hoàn toàn không có người đang cười.
“Á á…”
Cùng với tiếng hét, ánh mắt của tất cả đều đổ dồn về phía một người phụ nữ.
Cô ta vốn đang dùng nước lạnh để rửa mặt, rồi thình lình té nhào ra đất, tay chỉ về phía vòi nước.
Những hạt nước rơi xuống, không biết từ bao giờ đã biến thành màu đen.
Nhìn kĩ qua màn khói mù của nước nóng, sẽ nhận ra không phải nước biến thành màu đen, mà là trong nước đã xuất hiện thứ gì đó.
Những sợi tóc mỏng dài từ trong vòi sen chui ra, liên tục rũ xuống tận nền gạch, rồi trải rộng ra như tảo biển.
Những người phụ nữ bắt đầu hét toáng lên.
Biện Tư Quân run bần bật, vô tình bị đẩy đến cửa nhà tắm, lưng áp sát vào mặt cửa.
Chợt một đôi tay từ sau lưng Biện Tư Quân thò đến, bịt miệng Biện Tư Quân lại.
Đó là tay phụ nữ.
Đầu óc Biện Tư Quân rơi vào trống rỗng, chỉ còn biết trợn to mắt, nhìn về phía trước.
Tôi đang đứng trước mặt Biện Tư Quân, nên đã nhìn thấy người xuất hiện sau lưng cô ta.
Trịnh Tiểu Khê!