Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 16 : Mã số 023 - Quái thai tết nguyên đán (8)

Ngày đăng: 16:41 30/04/20


“Anh nên nói cái này là tiếng của một con ma?”



“Nói như vậy thì con ma này trở nên lợi hại rồi, liên tục hiện thân.”



“Hay là… là nhập vong?”



“Ừm, sếp, lẽ nào anh đang nói...”



“Vu Mộng rất nguy hiểm, bắt buộc phải tìm ra vị trí của cô ta.”



“Chỉ có thể bắt đầu từ camera giám sát rồi.”



“Cần bao lâu?”



“Ít nhất cũng phải một tuần, bức tường chống lửa của cục sảnh sát cũng không dễ phá như vậy chứ.”



Ngày 19 tháng 5 năm 2004, loại trừ 4 người trong danh sách nạn nhân, chỉ dựa vào quan hệ xã hội của Tôn Càn thì không có cách nào xác minh “Tiểu Linh” có tồn tại hay không.



Ngày 20 tháng 5 năm 2004, điều ra lần lượt danh sách 7000 người phòng 809, tìm ra được 298 người có giới tính nữ, trong tên có vần “ing “hoặc “in”.



Ngày 22 tháng 5 năm 2004, nhận được liên hệ của Trương Đông, nhân viên đã nghỉ việc của khách sạn Tuấn Li, tập tin ghi âm 02320040522.wav



“Tôi nghe đồng nghiệp trước kia nói rằng các anh đang điều tra chuyện khách sạn, còn nhắc tới chiếc nhẫn kim cương hình vuông?”



“Anh Trương biết chuyện này sao? Có thể kể tường tận cho chúng tôi được không?”




“Sau khi học trưởng uống say đã nói với tôi, chuyện của anh ấy và người phụ nữ kia bị phát hiện là do cô ta có thai. Chồng cô ta là tài xế lái xe đường dài, thời gian không khớp nên liền biết cô ta cắm sừng hắn, sau đó liền tìm tới học trưởng. Anh biết không? Chuyện này là do người phụ nữ kia nói cho chồng cô ta biết, bao gồm cả thời gian và phòng 809, cô ta còn đi phá thai nữa, không một chút do dự! Sau khi bị người đàn ông kia phát hiện ra, cô ta giống như một con chó, cầu xin hắn ta tha thứ, đi phá thai, còn nói là học trưởng cưỡng bức cô ta! Người đàn bà đê tiện đó bị đánh là đáng đời!”



“Có thể là bị bạo hành gia đình thời gian rất dài, cho nên...”



“Cho nên cô ta đẩy học trưởng của tôi ra, học trưởng của tôi đã làm gì chứ? Anh ấy đáng bị như vậy sao?”



“...”



“Bọn đều không ra gì, học trưởng không làm sai gì cả, lại bị họ hại chết rồi.”



“Hại chết rồi?”



“Sau đó, người đàn ông kia dùng chuyện này tống tiền học trưởng. Hắn ta đúng là đồ cặn bã, người đàn bà kia cũng là con tiện nhân, kiếm một phòng khám nhỏ phá thai, đứa bé đó được người đàn ông kia gói lại, mang tới uy hiếp học trưởng của tôi! Có một lần còn kéo theo người đàn bàn kia ra chứng minh cục thịt đó là con của học trưởng. Người đàn bà đó sau này còn một mình đến tìm học trưởng, khóc lóc cầu xin học trưởng tha thứ, còn bảo học trưởng cứu cô ta, mang theo cô ta cùng nhau ra nước ngoài bỏ trốn, nực cười!



“Sau đó thì sao?”



“Học trưởng vốn dĩ biết rõ chân tướng, muốn cắt đứt quan hệ với cô ta. Bọn họ lại liên tục tìm tới như vậy, có khi còn tìm đến cả khách sạn, học trưởng bị liên lụy, bị cách chức. Họ liền tìm tới nhà học trưởng, suýt chút nữa là khiến cho ba mẹ anh ấy tức chết rồi... Qua khoảng mấy tháng, tôi nhận được điện thoại, là thông báo tang lễ của học trưởng. Trong một lần tránh cặp đôi khốn nạn kia, anh ấy bị xe đụng, ra đi như vậy...!”



“Anh liên tục nhắc tới suy đoán, nhưng hiện tại nghe được đều là chuyện rất chắc chắn.”



“Tôi...”



“Chuyện mà anh suy đoán là gì?”