Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1615 : Mã số 016 – Nhà vệ sinh màu tím (6)

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Ngô Linh luôn đứng quay lưng về phía ống kính, không thể thấy rõ cô ấy đã lấy thứ gì ra.



Trong video vang lên tiếng niệm chú ngữ, âm điệu cổ quái như một bài ca dao thần bí nào đó.



Cùng với tiếng niệm của Ngô Linh, ống kính tựa như1đã phủ lên một lớp sương mù.



Cô gái ngồi trên bàn làm việc chăm chú nhìn Ngô Linh.



Trên người cô ta hiện lên một tầng âm khí nhàn nhạt, từ trên đỉnh đầu bay lên, hóa thành khói xanh.



Bóng của cô ta chớp tắt mấy lần, biến mất rồi lại hiện8ra.



Sau mấy lần như thế, đã khôi phục lại như ban đầu.



Những âm khí kia cũng biến mất.



Ngô Linh đã dừng niệm chú.



“Cô thấy chưa, từ đầu tôi đã bảo là vô dụng rồi mà.” Cô gái nhún vai.



Ngô Linh im lặng, quay lại nhìn ống kính một cái.



Ống kính di2chuyển, hình ảnh chao đảo.



“Các người muốn làm gì?” Giọng cô gái vang ra từ video.



Ống kính vừa ổn định trở lại, liền nhìn thấy Lưu Miểu đi về phía cô gái kia.



Biểu cảm của cô ta đã có chút thay đổi, từ trên bàn làm việc nhảy xuống.



“Các người muốn4làm gì?” Cô ta hỏi lại lần nữa.



Đột nhiên, bóng của cô ta biến mất khỏi chỗ cũ, xuất hiện phía sau bàn làm việc.



Cô ta cất cao giọng, âm thanh nghe the thé: “Các người muốn làm gì!!”



Có vẻ cô ta đang rất căng thẳng.



Lưu Miểu không hề nóng vội, chỉ chậm rãi đi về phía cô ta.



Phía bên kia, Diệp Thanh cũng đã bước qua, hai người tạo thành thế gọng kìm.



Cô gái cắn chặt môi, gồng cứng người lên.



Lưu Miểu và Diệp Thanh bước nhanh tới, vòng qua bàn làm việc, đồng loạt đưa tay về phía cô gái.



Bóng của cô ta chớp mắt đã biến mất, chẳng thấy xuất hiện nữa.



Nhưng Ngô Linh đã xoay ống kính, xông ra khỏi phòng.
Video kết thúc.



Ngày 28 tháng 12 năm 2002, xác nhận được người chết mà ma nữ đã nhắc đến là một người trong danh sách 28 người kia.



Hồ Quảng Thắng, nam, chết ngày 17 tháng 4 năm 1968, nguyên nhân tử vong là do bị ngoại thương dẫn đến mất máu quá nhiều. Theo điều tra của cảnh sát, Hồ Quảng Thắng sau khi sẩy chân té cầu thang, cánh tay gãy xương nghiêm trọng, mất máu nặng. Sau đó đã đến phòng y tế tìm kiếm sự giúp đỡ, ngất xỉu trong phòng y tế, không được ai phát hiện, cuối cùng đã tử vong.



Kèm: Bản scan hồ sơ về Hồ Quảng Thắng.



Ngày 29 tháng 12 năm 2002, liên lạc với Khưu Minh để xử lý sự kiện này.



Ngày 31 tháng 12 năm 2002, kết thúc ủy thác. Kết quả sự kiện: Xác nhận ma nữ đã bị phong ấn trên vách tường trong nhà vệ sinh nữ ở tầng bốn tòa lầu giảng đường trường trung học trực thuộc đại học Khoa học và Kĩ thuật. Không điều tra được lai lịch cho đến nguyên nhân không thể bị tiêu diệt của ma nữ này. Sự kiện này bàn giao cho Khưu Minh tiếp quản, mỗi năm tiến hành kiểm tra và gia cố phong ấn.







Tôi cảm thấy choáng váng.



Cảnh vật xung quanh đã phát sinh biến đổi.



Đúng ra tôi đang ở trong phòng ngủ của mình, bây giờ lại ở trong một lớp học cũ kĩ.



Bàn ghế học đều được làm từ gỗ đã phai sơn và ống sắt đã hoen gỉ. Mặt bàn bị khắc chữ, do học sinh vẽ bậy.



Còn có một quyển vở bài tập, một quyển sách giáo khoa.



Bút chì gỗ, cục tẩy dơ bẩn…



Tôi nhìn thấy bàn tay không phải của mình.



Sau lưng có gió thổi lên vành tai.



Nghiêng nghiêng đầu qua trong vô thức, hai tay vẫn không dừng chép.



Là chép phạt…



Ý nghĩ này vừa nảy ra, lại cảm thấy có gió thổi từ sau gáy tới.



Học sinh đang chép phạt quay đầu qua.



Gió thổi từ bên phải đến, nhưng người đó lại quay qua trái trong vô thức.



Cửa sổ ở bên đó.



Người đó nghĩ rằng cửa sổ vẫn chưa được đóng chặt.



Quay đầu, qua khóe mắt người đó thoáng trông thấy một cái bóng.



Là một cô gái mặc váy nữ sinh thời xưa.