Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1679 : Bà enna (6)

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Đây là… tự sát?



Khoan, dấu hiệu sống của bà ta biến mất, người đã chết rồi, nhưng cảnh mộng của tôi vẫn chưa kết thúc.



Thế giới này đã phát sinh sự thay đổi có tính cốt lõi.



Địa Phủ mất rồi, nơi1diễn ra luân hồi đã không còn.



Ý nghĩ này của tôi vừa kết thúc, trước mắt tôi chợt hiện ra một cái bóng ảo.



Người chăm sóc đang hoảng hốt gọi, cấp cứu cho bà cụ, mà linh hồn bà cụ thì8chỉ đứng bên cạnh nhìn một cách dửng dưng.



Đột nhiên bà ta qua đầu qua, nhìn về phía tôi.



Bà Enna có thể nhìn thấy tôi, là chuyện không nằm ngoài dự liệu của tôi. Khi nhỏ bà ta vẫn chưa có2được khả năng này, nhưng sống đến tuổi này rồi, lại còn tiếp xúc chuyện quái dị từ nhỏ, không ngừng sử dụng năng lực của mình, muốn làm được điểm này là không hề khó.



Ánh mắt bà cụ nhìn tôi4tràn đầy sự dò xét, rồi ánh mắt khẽ di chuyển, rớt lên vai tôi.



Ánh mắt đã vượt qua vai tôi.



Tôi chợt hiểu ra, kiềm nén cơn kích động muốn quay đầu lại.



Bà cụ đột nhiên thở dài, rồi lại mỉm cười.



“Tuổi trẻ thật là tốt biết bao. Tinh thần hăng hái, mãi mãi không bỏ cuộc. Cố lên nhé.”



Thuận theo hướng bà ta đang đứng, tôi từ trong cảnh mộng mở mắt ra.



Tôi nhấc tay mình lên xem thử.



Nắm lại, thả ra.



Trong người chẳng có thay đổi gì.



Diệp Thanh đưa tôi đến cảnh mộng này, chỉ là để gặp bà cụ Enna thôi sao?



Câu nói cuối cùng của bà cụ Enna trái lại rất dễ hiểu.



Bà ta đã cao tuổi. Chuyện đã làm cả cuộc đời có lẽ là trở thành nhịp cầu nối liền giữa người sống và người chết. Sau khi không cần bà ta truyền tin nữa, mà hai bên vẫn có thể trao đổi với nhau, công việc của bà ta đã không còn ý nghĩa.




Bốn người chúng tôi đều nghệt mặt ra.



Tôi nhớ đến bà nội, cha của cô bạn thân, cô bạn thân mà bà Enna đã gặp khi còn nhỏ…



Đến khi bà ta trưởng thành có nhận ra những linh hồn ấy trở nên yếu ớt, cuối cùng sẽ biến mất không? Có nhận ra mình chẳng liên kết với họ được nữa, nhận ra họ đã bị mình hại không…



Đoạn cuối của cảnh mộng, nụ cười ấy của bà Enna…



Tôi rùng mình một cái.



“Bản thân bà ta có biết không?” Tôi hỏi Ngô Linh một câu ngốc nghếch.



Lúc gõ chữ, tay tôi còn run rẩy.



Ngô Linh đáp: “Đương nhiên. Có điều trên cách hiểu thì khá bất đồng. Đông – Tây có nhận định khác nhau về thế giới sau khi chết. Điều chúng ta tin là khái niệm luân hồi chuyển thế, khác với khái niệm thiên đường địa ngục mà họ tin. Bà Enna chỉ cảm thấy cô quạnh, nghĩ rằng người thân bạn bè chẳng bao lâu đã lên thiên đường, không thể liên kết với mình nữa. Bà ta không hề hay biết những linh hồn ấy đã bị xóa sổ hoàn toàn.”



Như thế nghĩa là bà Enna cũng không bị áp lực.



Chỉ là lên thiên đường sớm mà thôi. Không chừng đó còn là một tin tốt.



“Những năm gần đây, hai quan niệm này đã khá thống nhất. Khái niệm luân hồi đang chiếm ưu thế. Có điều, lúc ấy bà Enna đã già rồi.”



Bà ta chưa được tiếp xúc với quan điểm mới.



Cũng như sau khi nhận thấy thế giới này đã thay đổi, bà ta lập tức chọn cách buông bỏ mạng sống vậy.



Bà ta không hề muốn trải qua sự thay đổi.



Nhưng mà…



Linh hồn của bà Enna bây giờ chắc cũng giống như những hồn ma khác, đang ở nhân gian, chẳng có nơi nào để đi?



Hẳn bà ta đã nhìn thấy sự thật của thế giới này?



Nếu vậy…



“Tạm thời vẫn chưa nhận được thông tin bà ta giết người. Tình trạng linh hồn của bà ta, ở nước ngoài cũng có người đang theo dõi.” Ngô Linh gửi tin nhắn mới.