Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1697 : Playing (8)

Ngày đăng: 17:02 30/04/20


Tôi chợt nhớ đến lời thằng bé kia đã nói với Tôm He.



Người phụ nữ giết người tình của chồng mình, sau đó rời khỏi chỗ ở cũ, chuyển đến chung cư.



Triển lãm khủng long ngày mai phải chăng chính là ngày cô ta sẽ ra tay?



Tôm He không còn chọn lựa nào khác, chỉ đành đồng ý.



Người phụ nữ muốn anh ta đưa kẻ thứ ba kia đến lối thoát hiểm ở phòng triển lãm khủng long. Hình như cô ta đã đến1khảo sát hiện trường trước, nghiên cứu bố cục của triển lãm khủng long.



Nếu là một đứa trẻ bình thường, có lẽ không thể làm được chuyện này, nhưng đây là trong game.



Tôm He ghi nhớ kĩ tấm bản đồ đơn giản đó, nhớ kĩ kế hoạch của người phụ nữ.



Vừa nằm lên giường, một ngày mới đã đến.



Tôm He được người phụ nữ đưa ra khỏi nhà, hai người chia nhau xuất phát.



Tôm He đợi cha của Tiểu Manh ở thư viện gần8nhà, anh ta lái xe đến, có một người phụ nữ trẻ ngồi bên ghế phụ, cũng chính là người thứ ba đó.



Hai NPC kia nói chuyện, cũng chẳng cần Tôm He trả lời gì cả.



Không khí này trái lại khiến Tôm He cảm thấy không đúng lắm. Anh ta luôn phân vân có nên tiết lộ kế hoạch của người phụ nữ không.



Tình tiết trước mắt rõ ràng là một sự chọn lựa, chọn NPC làm mẹ kia, hay chọn NPC làm cha2vốn mới gặp lần đầu.



Nhìn theo góc độ game, hai lựa chọn đều có khả năng dẫn đến tử vong. Người chế tác game hoàn toàn có thể thiết kế người cha làm bia đỡ đạn, kiểu gì rồi cũng chết, nếu đứng về phía người cha, chắc chắn sẽ bị người mẹ giết.



Đây không phải là hiện thực, không thể thay đổi vận mạng dựa vào sự thông minh sáng suốt của mình. Điều người chơi có thể làm chỉ là tiến hành4chọn lựa trên khung mà người chế tác đã định sẵn, rồi đi đến những kết cục khác nhau.



Tôm He rất bực bội.



Đoạn suy nghĩ này của anh ta đã khiến tôi hoàn toàn chắc chắn trong kí ức của anh ta đã không còn game “Tìm Linh” nữa.



Kí ức đã bị bóp méo hoàn toàn.



Lát sau, xe đã đến cửa phòng triển lãm.



Tôm He xuống xe, được hai NPC đưa vào nhà triển lãm.



Họ chưa nhìn thấy người mẹ kia, càng lúc vào càng sâu, dần dần đã đến địa điểm trong kế hoạch.



Tôm He không thể dây dưa thêm nữa.



Người cha và người tình từ đầu đến cuối không hề nhắc đến người mẹ, anh ta chọn NPC mẹ kia.



Rất dễ dàng, anh ta dựa vào dặn dò của NPC kia, nói với người cha muốn uống nước, người cha liền rời đi. Anh ta kéo người tình kia vào lối thoát hiểm. Người tình đó chỉ khe khẽ hỏi anh ta muốn làm gì mấy lần.
Thám tử do người chơi điều khiển khi vào ở trong lầu chung cư, cũng nhận được câu nói có ẩn ý sâu xa này của chủ nhà.



Hình ảnh ấy còn được đặc tả…



Tôm He bị người phụ nữ kéo đi, đến cửa thang máy.



Thang máy không mang lại cho Tôm He bất kì cảm xúc nào.



Họ đi vào thang máy, lên tầng 4, mở cửa đi vào nhà 409.



Sau khi cất hành lý xong, người phụ nữ bảo Tôm He ở lại nhà, còn cô ta ra ngoài mua thức ăn.



Trong nhà chỉ còn mỗi mình Tôm He.



Đột nhiên, Tôm He vỗ đùi một cái, từ ghế sofa đứng bật dậy: “A! ‘Tìm Linh!’”



Anh ta đã nhớ lại rồi!



Không đúng…



“Thế mà lại là ‘Tìm Linh’…” Tôm He vỗ vỗ trán: “Sao lại là ‘Tìm Linh’ nhỉ… Game này mình nhớ là…”



Anh ta bắt đầu hồi tưởng.



Anh ta từng làm video về quá trình chơi “Tìm Linh”, nhưng đó là chuyện của rất nhiều năm trước.



Tôi nhìn thấy ý nghĩ này của anh ta, lần nữa sững sờ.



“Có ma… Sau khi vào, phải tìm một người thế mạng mới có thể thoát ra.” Tôm He tự lầm bầm: “Phải tìm người thế mạng cho mình… Không gian và thời gian trong tòa lầu này rối loạn… À… chắc là sẽ có một Tiểu Manh của nhiều năm sau vào ở.”



Hướng tư duy của anh ta rất rõ ràng, có nhận thức khác hẳn với tôi về game “Tìm Linh” này. Và cũng khác hoàn toàn so với chính bản thân anh ta trước đó.



“Ai sẽ là Tiểu Manh trong tương lai nhỉ…” Tôm He ngồi xuống trở lại sofa.



Anh ta nhớ đến kết cục ẩn tàng trong game, cũng có thể gọi là kết cục thật.



Diệp Tử – thám tử do người chơi điều khiển đã tìm được hung thủ thật sự của vụ án mạng nhiều năm về trước. Người đó đã chết, biến thành hồn ma trong tòa lầu, vĩnh viễn không thể ra ngoài. Game kết thúc trong chuỗi phụ đề nền đen chữ trắng bên cạnh.



Đó là mở đầu cho “Tìm Linh 2”. Thám tử phần trước sống trong tòa lầu chung cư, trở thành một NPC thuyết minh. Người chơi dựa vào đó tìm được manh mối, phát hiện ra nhân vật chính mình đang điều khiển muốn thoát khỏi tòa lầu chung cư thì phải tìm được chính mình của quá khứ hoặc tương lai, rồi giết chết người đó.



Tôm He gãi gãi đầu: “Cũng có thể là mình đã vào ở từ lâu rồi. Đó chính là thằng bé nhỏ hơn… thằng bé nhỏ hơn trong tòa lầu…”



Anh ta bắt đầu hồi tưởng lại có bao nhiêu NPC bé trai trong game.



Tôi thì đã há mồm trợn mắt, hoàn toàn không thể suy nghĩ được nữa.