Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1719 : Công việc mới (7)

Ngày đăng: 17:03 30/04/20


Chớp mắt, Nguyễn Hàn đã có mặt tại văn phòng của Nai Sừng To.



Triệu Hàng mở cửa phòng rời đi, tiếng bước chân tất bật phía ngoài truyền vào.



Cửa được đóng lại, căn phòng lại trở về vẻ yên tĩnh vốn có.



Người phụ nữ kia ngồi phía sau bàn làm việc, đối mặt với Nguyễn Hàn.



Tôi cảm nhận được nhịp tim dồn dập trong lồng ngực Nguyễn Hàn.



Cửa lại được1mở ra, có người tiến vào.



Có người cất tiếng chào hỏi, là giọng nói của tên đàn ông mặc áo da.



Nguyễn Hàn quay đầu lại.



Động tác quay đầu vốn sẽ kéo cả thân mình chuyển động theo; nhưng lần này cả cơ thể Nguyễn Hàn cứng ngắc, chỉ có phần cổ là chuyển động.



Tôi nhìn thấy nếp gấp do cổ Nguyễn Hàn chuyển động, rồi cả đầu anh ta quay8ngoắt một trăm tám mươi độ ra đằng sau.



Tên đàn ông mặc áo da mỉm cười thân mật với Nguyễn Hàn, vẫy vẫy tay chào hỏi.



Lúc này Nguyễn Hàn mới phát hiện ra sự khác thường của bản thân. Anh ta hoang mang đứng bật dậy, nhưng lại đẩy linh hồn trong cơ thể thoát ra ngoài.



Cơ thể anh ta vẫn ngồi yên trên ghế, đầu cũng quay ra sau2một cách quái dị.



Biểu cảm trên khuôn mặt đó của anh ta hết sức bình tĩnh, xen lẫn chút bất an; nhưng sự bất an đó là do anh ta còn đang phân vân có nên biến thành ma hay không.



Lúc này, nét mặt của linh hồn Nguyễn Hàn hoàn toàn hoang mang, trong đầu anh ta trống rỗng, không có bất kỳ ý nghĩ nào.



Tên đàn ông mặc áo4da vỗ vào vai Nguyễn Hàn để anh ta tỉnh táo lại.



“Không tồi nhỉ. Thế này là tốt rồi. Tôi sớm đã khuyên cậu nên gia nhập với bọn tôi mà. Cậu xem đi, rất thích hợp đấy chứ.” Tên đàn ông mặc áo da bật cười ha ha, tự biên tự diễn rồi khoác vai Nguyễn Hàn như thân thiết lắm.



Nguyễn Hàn cúi đầu nhìn về phía thể xác của mình.



Thể xác của anh ta không hề động đậy, ngồi yên như bức tượng điêu khắc.



“Có cần tôi xử lý giúp cậu không?” Tên đàn ông mặc áo da hỏi.



Nguyễn Hàn lẳng lặng lắc đầu, đột nhiên vươn tay chạm vào thể xác của chính mình.



Thể xác của anh ta mềm oặt lại như quả bóng bị xì hơi, xẹp lại chỉ còn một lớp da người. Lớp da đó rất nhanh cũng tan ra, không còn hình dáng ban đầu nữa, rồi nó dần biến thành dung dịch trong suốt và bốc hơi.




Có 106 tập hồ sơ.



Không đúng!



Đáng nhẽ phải có 107 tập chứ?



Tôi hoang mang trong lòng, bắt đầu đếm lại. Lần này tôi đếm cẩn thận như một đứa trẻ, 1… 2… 3… 4…



106…



Thiếu mất một phần.



Cha mẹ lấy đi mất ư?



Không đúng… không thể nào…



Đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ, liền rút vài tập hồ sơ xuống, mở ra chỉ xem tên của sự kiện.



Rất nhanh hồ sơ chất đầy trên mặt đất.



Tôi gấp đến toát hết cả mồ hôi, tìm đi tìm lại hai ba lần; xem hết tất cả các tập hồ sơ, cuối cùng cũng xác định được.



Không thấy tập hồ sơ mà Nguyễn Hàn đứng tên người ủy thác đâu nữa….



Tôi lấy điện thoại ra, tay run rẩy tìm kiếm thông tin về Nai Sừng To.



“Nai Sừng To… thành lập… năm 2009…” Tôi đọc thành tiếng dòng thông tin hiện trên màn hình, có chút thất thần.



Tôi lướt kéo màn hình điện thoại, nhìn thấy thông tin giới thiệu về công ty.



Phần mềm livestream với lượt tải về xếp Top 3, có nhiều ngôi sao làm streamer; điểm đặc sắc là phần mềm sẽ cung cấp những cảnh quay kỹ xảo và phần biểu diễn của diễn viên đã chuẩn bị trước, trong đó còn có sự góp mặt của những minh tinh màn bạc nổi tiếng… Là cơ hội tham gia diễn xuất của người bình thường, bất kỳ ai cũng có cơ hội diễn chung với minh tinh… Từ đó cũng đào tạo ra không ít diễn viên mới…



Tiếp tục lướt, tôi nhìn thấy thông tin trên trang web chính thức của Nai Sừng To. Ảnh tập thể nhân viên của bọn họ được bố trí vô cùng nổi bật.



Tôi nhìn thấy Nguyễn Hàn…



Năm 2011 gia nhập Nai Sừng To với chức vụ nhà thiết kế ý tưởng cảnh quay; từng hợp tác làm việc với vô số ngôi sao và đạo diễn nổi tiếng.



Những thông tin lý lịch và giới thiệu kia đều hướng đến một Nguyễn Hàn mà tôi hoàn toàn xa lạ.



Lịch sử… không chỉ bị thay đổi một lần…