Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1836 : Con búp bê bị bỏ lại

Ngày đăng: 17:04 30/04/20


Sự thay đổi của âm khí mãnh liệt và rõ rệt. Sự biến đổi này dường như đã ảnh hưởng đến cả không gian, toàn bộ cảnh vật mà tôi nhìn thấy đều bị bao phủ bởi một lớp không khí hệt như sương mù lờ mờ. Đó không phải là âm khí, mà giống sự biến đổi kỳ dị của màn hình tivi khi bị nhiễu hơn.



Tôi vẫn có thể nghe thấy lời kể chuyện của Lina, nhưng ngay trong mắt tôi, cảnh vật đã có chút khác biệt.



Tôi đã1nhìn thấy được thị trấn Morris cũ trong lời miêu tả của Lina. Thị trấn đó nguyên sơ hơn so với thị trấn trước mắt chúng tôi, đổ nát xưa cũ, nhà cửa cổ kính hơn. Những người đi lại trong đó cũng đang mặc những bộ quần áo cổ xưa hơn. Sắc mặt của bọn họ rất hoang mang, đang lo lắng thảo luận về điều gì đó.



Tôi nhìn thấy bên trong thị trấn hiện lên một đám âm khí. Có những bóng ma bay xuyên qua lại trong thị8trấn.



Thị trấn nhỏ từ ban ngày biến thành ban đêm, người đang ngủ trong nhà bị tấn công, tiếng hét chói tai và tiếng khóc thảm thiết vang dội khắp thị trấn, nhưng chẳng có ai đến cứu anh ta. Những người khác đều đang trốn trong nhà của họ, đọc Kinh Thánh cầu nguyện, nhắm mắt và bịt tai của mình lại.



Người bị tấn công đó đang bỏ chạy, bị hồn ma đuổi theo. Anh ta đã trở thành món đồ chơi của hồn ma, bị giết chết một cách2chậm rãi. Còn bị hồn ma treo ngay tại bên trong tháp chuông nhà thờ nằm ở nơi cao nhất của thị trấn.



Đến khi trời sáng, mọi người đều đã nhìn thấy được xác chết khủng khiếp bị treo tại đó.



Nỗi sợ hãi đã tràn ngập ngay bên trong thị trấn, nhưng lại không ai có thể chạy thoát.



Có lẽ nguyên nhân là do giới hạn của thời đại, người dân trong thị trấn không thể rời khỏi thị trấn nhỏ này, cũng không cách nào giải quyết được vấn đề4về những hồn ma.



Trong đám người, tôi nhìn thấy được một bé gái. Cô bé đang ôm một con búp bê tồi tàn cũ nát. Con búp bê được bện từ vải rách và rơm rạ, rất giống với con rối bằng gỗ kia, đều là những sản phẩm thủ công thô sơ.



Bé gái ôm lấy con búp bê và đi theo cha mẹ của mình, không hiểu chuyện gì đang xảy ra bên trong thị trấn cho lắm, nhưng giống như những người lớn, cô bé cũng cảm nhận được nỗi sợ hãi.



Phía trên tháp chuông thường xuyên xuất hiện xác chết, từng người một trong thị trấn đã bị giết.



Cho đến một ngày nọ, sự việc đã có sự chuyển biến.



Tôi đã nhìn thấy một cái hang động khổng lồ bên trong khu rừng rậm.



Đó chính là cửa ra vào dị không gian.



Cửa ra vào đó mở rộng đến độ cao ba tầng lầu, cây cối, đồng cỏ và sông nước xung quanh cũng đều chịu sự ảnh hưởng của nó.



Cư dân của thị trấn gào thét một cách hoảng loạn.



Giống như cảnh tượng mà tôi nhìn thấy ở khu Dương Sơn. Cửa ra vào dị không gian khổng lồ bắt đầu nuốt chửng người sống.




Cô gái bị bỏ rơi mà cô bé đó nói, có lẽ là nội dung của một câu chuyện nghe sai đồn sai.



Tôi nhìn về thị trấn mới đang từng bước được xây dựng lên, lại bất chợt phát hiện ra, thị trấn này hình như là thị trấn Morris cũ. Kiểu dáng kiến trúc giống nhau như đúc, cả kết cấu cũng giống nhau… Không phải là không gian chúng tôi đang có mặt.



Tầm mắt bỗng nhiên vươn dài.



Tôi nhìn thấy được một bé gái đang hái nấm bên trong khu rừng. So với bé gái trước kia thì cô bé này lớn hơn khoảng chừng vài tuổi. Sau khi ở trong khu rừng hái đầy một giỏ nấm thì nhặt thêm vài cành cây. Cô bé mang theo những thứ mà cô bé đã thu hoạch được quay trở về thị trấn nhỏ, nhưng lại thấy toàn bộ tòa thị trấn không còn một bóng người. Cô bé đi theo tiếng người liền tìm thấy được nhà thờ. Phía trên tháp chuông của nhà thờ, đang có một cái xác chết.



“Có ma! Nơi này có ma quỷ!” Vị linh mục đang thét lên.



Tất cả đều quỳ xuống cầu nguyện, lòng người bấn loạn.



Cô bé đã bị cha mẹ nhốt trong nhà, để xếp hàng đợi linh mục kiểm tra.



Không tìm ra được ma quỷ, nhưng có sự hiện diện của người bị hại.



Tôi nhìn thấy được âm khí của ma.



Trong chớp mắt, thị trấn trở nên trống vắng, hầu hết mọi người đã bỏ đi.



Tôi nhìn vào hai đoạn trong cảnh tượng của quá khứ hoàn toàn khác biệt nhau, bất chợt hiểu ra, đây chính là sự phát triển lịch sử khác nhau của trước và sau khi quá khứ bị thay đổi.



Thị trấn nhỏ giống như những gì Lina đã nói, chỉ còn lại mỗi cô gái.



“… Bọn họ nói rằng, thị trấn Morris trước đây đã xảy ra dịch bệnh, hầu hết mọi người đều đã chết. Bé gái đó chính là người chết đầu tiên, là ngọn nguồn của dịch bệnh. Khi cô bé chết mọi người đều không biết là dịch bệnh nên đã đem cô bé ấy chôn cất.”



Tôi nghe thấy được giọng nói của Lina trong hiện thực, cảnh vật trước mắt đã biến thành nghĩa trang của thị trấn nhỏ. Bé gái đó đang nhìn một tấm bia mộ, bên trên được khắc dòng chữ có tên là Lina.



“Cô bé ấy đã biến thành ma, những người khác đều đã chết, linh hồn chắc cũng đã được yên nghỉ, trong thị trấn chỉ còn lại một mình cô bé. Sau đó, những người mới đã đến nơi này, thiêu rụi thị trấn có dịch bệnh, rồi xây dựng lại thị trấn Morris. Trong ngọn lửa lớn, chỉ có linh hồn của bé gái và con búp bê của cô là còn sót lại. Bé gái đã nhập vào con búp bê. Con búp bê đó đã đi vào trong nghĩa trang, chui vào trong quan tài của mình. Tương truyền rằng, nếu có người đi vào nghĩa trang vào ban đêm thì sẽ nhìn thấy được một con búp bê đang khóc trong nghĩa trang.”



Nhưng tôi không thấy con búp bê đang khóc nào cả, trái lại, tôi nhìn thấy con búp bê đó đang nở nụ cười.



Sau lưng nó, thị trấn Morris cũ đang bị ngọn lửa lớn bao vây, hóa thành tro tàn.