Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1838 : Năng lực có hạn
Ngày đăng: 17:04 30/04/20
“Câu chuyện mà Lina kể lúc sau, cậu đã từng nghe chưa?” Tôi hỏi Tí Còi.
“Thị trấn dịch bệnh, hình như là có nghe qua.” Tí Còi trả lời.
Ba người chúng tôi đi về hướng của đài phun nước. Trên con đường vắng lặng, có thể nghe được tiếng ca hát, tiếng reo hò náo nhiệt ở phía trước.
“Câu chuyện như thế nào?” Tôi hỏi.
Tí Còi nhìn tôi: “Anh Kỳ, anh muốn tôi… sử dụng năng lực của mình thêm một lần nữa sao? Nhưng1mà, năng lực lần trước tôi sử dụng, hình như… đã thất bại…”
Tí Còi đang rất khổ tâm. Có thể nói, chính vì năng lực của cậu ta đã khiến chúng tôi rơi vào tình cảnh nguy hiểm trong hiện tại. Nội dung câu chuyện đã thay đổi, chẳng ai biết chúng tôi có thuận lợi giải quyết con ma đó hay không, có thuận lợi quay trở về được hay không.
Tí Còi vốn dĩ không hề biết, quá khứ và hiện tại đều đã8thay đổi rồi.
Tôi nghi ngờ năng lực của Tí Còi đã bị sự biến đổi này làm cho xáo trộn. Bản thân năng lực của Tí Còi vốn không hề có vấn đề gì. Lúc đầu vốn là phải dựa theo câu chuyện trong ý thức của cậu ta, là một sự kiện đồ chơi bị vứt bỏ sinh ra linh hồn, rồi trả thù xã hội, chúng tôi chỉ cần tìm thấy căn nhà mới của Lina ở đây, tìm thấy con búp bê2đồ chơi đó, tiêu diệt nó thì có thể kết thúc mọi chuyện.
Tìm kiếm một món đồ chơi trên một thị trấn nhỏ, dù sao cũng dễ hơn rất nhiều so với việc tìm kiếm một món đồ chơi trên toàn địa cầu. Người đồ chơi có khả năng sẽ cản trở chúng tôi, con ma vương đến từ thế giới tương lai cũng có thể phá vỡ kế hoạch của chúng tôi, nhưng tổng thể mà nói, cũng xem như là một tình huống4có thể ứng phó.
Hiện tại, tình hình đã có sự thay đổi.
Tí Còi và Gã Béo đến chỗ đó để bố trí, còn tôi sẽ trực diện đến đối phó với con ma đó. Nếu như tôi có thể tiêu diệt được nó ngay thì kế hoạch dự trù ấy cũng không cần phải sử dụng đến nữa. Nhưng nếu như tôi không thể đối phó, vậy thì đành phải cố dụ con ma đó đi vào trong con ngõ cụt, rồi phóng hỏa, nói không chừng có thể giải quyết con ma đó một cách triệt để.
Trong lòng tôi không có nhiều niềm tin cho kế hoạch dự trù này. Nhưng Tí Còi xem ra đã không nghĩ được những câu chuyện ma khác để đan xen vào sự việc này rồi. Hoàn toàn dựa vào bản thân mình mà thêu dệt nên một câu chuyện, năng lực của Tí Còi nhìn chung vẫn chưa làm được đến điểm này.
Nói như thế, cuối cùng vẫn là phải xem xem liệu tôi có khả năng bắt được ma vương đó không.
Tôi cảm thấy hơi tiếc.
Tỷ lệ thành công không hề tăng lên, nhưng cũng không đến mức khiến người ta tuyệt vọng.
Tách nhau ra, một mình tôi bay lên đỉnh đầu người đồ chơi.
Trong tiếng huyên náo và ánh lửa hừng hực, tôi đã nhìn thấy được bức tượng điêu khắc ở đài phun nước.
Trước đó tôi không hề nhìn sai, tượng điêu khắc là hình dáng một đứa trẻ đang đứng trên một cái bệ đài cao, đó là một bé gái, dáng dấp trông cực kỳ giống với Lina. Còn ngay bên cạnh tượng điêu khắc là một con ma đang bay, là một con búp bê bằng vải.
Con búp bê bằng vải phát hiện ra tôi, liền xoay người qua, đối mặt tôi, giơ tay lên, đám đông ngay lập tức yên lặng.