Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1855 : Người tiết lộ (3)
Ngày đăng: 17:04 30/04/20
Người phụ nữ chẳng hay biết gì, vẫn đang lo lắng nhìn đám người tập trung ở phía trước.
Những người đó đang kiểm tra đồ đạc được dọn từ trong gian phòng ra. Thùng hàng, bao1ni lông đều được mở, đồ chứa ở bên trong được lấy ra từng món một. Còn có người đi vào, kiểm tra kĩ lưỡng gian phòng nhỏ.
Ông chủ vừa quan sát, vừa nói với chị8Tân: “Cô xem, đâu có chuột đâu. Tiệm chúng tôi luôn giữ vệ sinh sạch sẽ, sẽ không có chuột đâu. Có phải mọi người đã nhìn thấy thứ khác không? Cả gián cũng không có2đâu. Ngày nào cũng tổng vệ sinh cả. Bên này cũng sẽ không có bọ. Chắc mọi người nhìn thấy thứ khác rồi cũng nên. Có phải giấy ăn đã bị thổi đến chỗ nào đó4không?”
Sắc mặt chị Tân nghiêm túc, những người khác thì bất an, bực bội, có vẻ tâm trạng ai cũng không được tốt. Họ thực sự đã nhìn thấy thứ gì đó.
Tôi đã nhìn thấy đoạn kí ức sớm hơn một chút của người phụ nữ ấy.
Vẫn ở tầng hai của tiệm ăn. Người phụ nữ đang uống nước ngọt, lúc nhướn mắt nhìn về phía bức tranh trang trí trên tường, chợt thấy những đóa hoa hồng nằm kín trên mặt tranh bị một bàn tay màu đen giật mạnh một cái.
Bàn tay đó xuất hiện ở viền tranh. Miệng cô ta vẫn đang ngậm ống hút nên khi giật mình một cái đã hất đổ đồ uống.
Người phụ nữ không nhìn thấy ma. Tôi thì đã nhìn thấy con ma đứng bên khung tranh đó.
Kí ức lướt qua nhanh, kế đến, nhưng người khác hình như đã nhìn thấy gì đó, nháo nhào cả lên. Họ đang tìm kiếm trên lầu hai. Tâm trạng của họ không được bình thường lắm, họ biết mình đã nhìn thấy gì đó, nhưng lại không xác định được rốt cuộc mình đã thấy gì, họ cuống quýt tìm kiếm một câu trả lời khiến họ an tâm.
Người phụ nữ lại nhanh chóng nhìn thấy.
Cô ta nhận thấy mắt mình đã bị thứ gì đó chạm vào một cái.
Là con ma kia, sau khi đến gần người phụ nữ, nó đã dùng tay bịt mắt cô ta lại.
Hành động tránh né của người phụ nữ, khiến con ma lùi lại, từ trên bàn bay qua, những người khác cũng nhìn thấy một bóng đen lướt qua.
Họ trở nên kích động, muốn tìm ra bóng đen đó.
“Có thứ gì đó thật mà.” Có người quát lên với ông chủ.
Mắt người phụ nữ đã bị bịt kín hoàn toàn. Cô ta chớp chớp mắt, thân thể cứng đờ, nhìn về tấm poster đang mở ra giữa đám đông.
Hai chữ lớn nhất được viết trên bảng là “Giảm 90%”, bên dưới còn các mức giảm giá món ăn là “Giảm 50%”, “Giảm 20%”, bên góc còn vẽ một chú thỏ béo úc, có vẻ là hình vẽ nhỏ được tiện tay vẽ lên. Nét chữ và hình vẽ đều không thể xem là đẹp, có điều lại cực kỳ bắt mắt.
Nhưng trong mắt người phụ nữ, poster thông báo giảm giá đầy màu sắc ấy đã biến thành màu trắng đen. Màu trắng đen, bên trên khung có chữ, khung còn được làm theo kiểu khuôn ảnh, ở giữa là một tấm ảnh chụp trắng đen. Chữ đề bên trên là “Cố Nhan”, ảnh trắng đen cũng là một tấm ảnh cắt của Cố Nhan.
Những người bên cạnh đều bị dọa giật mình.
Người phụ nữ lắc đầu, vừa khóc vừa cười.
Tình trạng tinh thần bất thường như thế khiến chủ tiệm cũng bắt đầu thấy sợ.
“Mọi người có phải thấy khó chịu ở đâu không? Hay là về nhà trước đi nhé. Phí bao khu vực cũng thôi luôn đi, khỏi tính. Mọi người về đi.”
Nhìn dáng điệu của ông chủ, hình như đang nghi đám người này có vấn đề về thần kinh.
Chị Tân đồng ý, bảo mọi người thu dọn đồ đạc.
Người phụ nữ ấy vẫn còn ngồi thừ ra đất, lát sau mới có người đến đỡ cô ta dậy. Mặt cô ta tràn đầy nước mắt.
Người đàn ông quay livestream cũng không dám nhặt poster lên trước mặt cô ta, vội vàng đưa thùng giấy trong tay vào phòng, lúc trở ra liền nhìn qua ông chủ.
“Mọi người thu dọn đồ đạc của mình đi, tôi xuống trước.” Ông chủ nói xong liền bảo hai nhân viên theo mình xuống lầu. Những người này chứng kiến tình huống bất thường như vậy, đều đã thấy ớn lạnh trong lòng.
Tôi nghe thấy tiếng bàn tán xì xầm của họ ở dưới lầu.
“Có phải đã cắn đá rồi không?
“Lúc trước cậu lên đó thì có thấy họ uống thứ gì không?”
“Cần báo cảnh sát không?”
Tiếng nói của họ xa dần.
Tâm trạng của người ở lầu hai vẫn chưa bình ổn.
Con ma đó lại di chuyển đến cạnh người phụ nữ, thò tay che mắt cô ta.
Trong tầm mắt của người phụ nữ, trang trí trong gian phòng đã biến đổi, trở thành một phòng tổ chức tang lễ.