Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 190 : Mã số 041 – Ngôi nhà ma (9)

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Cái bóng đen kia không làm gì cả, mặc cho cậu thanh niên cứ ngồi ở đó. Còn cậu thanh niên thì khẽ cuộn mình lại, giống như một đứa trẻ cảm thấy sợ hãi khi nghe thấy tiếng sét hoặc phải đối diện với bóng tối vậy.



Qua hơn mười phút, cậu thanh niên kia như bình tĩnh trở lại, cơ thể đã hết run, cậu ta móc điện thoại từ trong túi ra, bấm số gọi cho ai đó, trên mặt cậu ta bỗng nở một nụ cười quỷ dị: “Lão Tam, cậu hãy đến căn nhà ở đường Vương Gia Hạng đi. Cậu mau đến đây đi. Tôi đang đợi cậu đây này. À tôi và Thẩm Trúc đều đang đợi cậu đây...”



Sau khi cúp máy, cậu ta đứng dậy, điện thoại trong tay cậu ta rơi xuống đất. Cậu ta đi về phía nhà vệ sinh, đưa tay lấy một mảnh vỡ của tấm gương trên tường. Cậu ta làm y chang như người đàn ông kia, đứng trước bồn tắm và bắt đầu dùng mảnh vỡ cứa ngang cổ. Cậu ta không có khom người xuống để máu chảy vào trong bồn tắm mà cậu ta bước hẳn vào trong bồn tắm, nằm trong cái bồn tắm chứa đựng đầy máu đó, máu của cậu ta và những chất lỏng khác trong bồn như nuốt chửng cả cơ thể của cậu ta. Cậu ta trừng to mắt, cơ thể dần dần chìm vào trong bồn máu đó và đến cuối cùng thì cả cơ thể của cậu ta đã bị bồn máu đó nuốt chửng.



Trong mắt phải của cái bóng đen kia hiện lên hình ảnh của cậu thanh niên kia. Cậu ta chỉ nằm yên trong nhãn cầu của cái bóng đen kia, không có cử động gì cả.



Ngày 1 tháng 12 năm 2007, phân tích file ghi hình. Kèm file ghi hình 04120071201.wav.



[... Đây đều là đồ cổ, đồng tiền của thời cách đây mấy trăm năm trước. Những đồng xu cổ xưa này có chính khí...]



.....



[... Tôi đang đợi cậu đây này. À tôi và Thẩm Trúc đều đang đợi cậu đây...]



“Cái thứ đó không hề lên tiếng, cũng không phát ra tiếng động gì. Tiểu Diệp, cậu có biết rốt cuộc thứ đó là cái gì không?”



“Thứ đó chỉ là một con ma được ai đó nuôi dưỡng bên mình thôi mà. Tôi đoán chắc rằng bình thường chủ nhân của nó thường cho nó uống máu, còn những thứ khác thì tôi cũng không biết chắc nữa. Mỗi người đều có cách nuôi dưỡng ma quỷ khác nhau.”



“Chậc, quá đáng lắm rồi. Ai lại để cho một cậu thanh niên trẻ mang theo thứ nguy hiểm như vậy bên mình. Sư phụ của Cát Tùng là ai vậy?”



“Chúng tôi đã điều tra hộ khẩu nhà cậu ta, cha nuôi của Cát Tùng là Cát Tang.”



“Cát Gia Mộc sao? Cát Gia Mộc còn dám dùng cả vật làm bằng vàng để làm pháp khí nuôi dưỡng ma quỷ sao? Xem ra cậu thanh niên kia cũng chỉ là hạng pháp sư xoàng thôi. Ngược lại là pháp lực của con quỷ này khá là cao thâm. Tôi e rằng con quỷ này không phải là do Cát Tang hay Cát Tùng bắt được đâu. Người của Cát Gia Mộc nuôi ma quỷ bằng pháp khí làm bằng vàng, còn dùng máu để dưỡng chúng, chả trách sao họ lại bị những con ma quỷ đó làm hại.”



“Vậy chúng ta phải làm gì tiếp theo đây? Cậu có thể dùng nắm đấm đánh bay nó không?”




Thật sự là tôi không ngờ rằng cái đoạn clip này lại quay được cảnh hai bên chiến đấu với nhau, nhưng còn kém đặc sắc so với những cảnh quay trong phim truyền hình mà tôi từng xem, ánh sáng bình thường, hiệu ứng bình thường, lúc này tôi chỉ thấy hiện lên trên màn hình là thứ ánh sáng màu đỏ phát ra từ mắt của cái bóng đen kia.



Tôi khẽ chớp mắt, bỗng tôi phát hiện rằng thứ ánh sáng màu đỏ đó không biết từ lúc nào đã biến thành một lớp sương mỏng, nhìn như màn sương máu vậy, trôi lững lờ trong phòng.



Cây gỗ đó như bị màn sương máu chặn lại, không thể tiến về phía trước được nữa. Nó bay lơ lửng, trông giống như một màn ảo thuật vậy.



Động tác múa kiếm của cậu thanh niên bị khựng lại, đột nhiên cậu ta ngã quỵ xuống, nôn ra máu đen. Ánh sáng xanh của thanh kiếm biến mất, số lượng những chấm đỏ trên thân kiếm càng lúc càng nhiều, trên thân kiếm còn chảy ra một chất lỏng đặc sệt màu đỏ, nhỏ giọt xuống đất.



Lúc này bỗng vang lên một tiếng “cạch“.



Cậu thanh niên kia nôn ra máu cũng không làm ảnh hưởng đến việc niệm chú của ông lão. Nhưng chỉ một tiếng “cạch” lại có thể khiến cho ông lão thất kinh, sắc mặt ông lão trông rất khó coi. Trên thân cây gỗ bắt đầu xuất hiện vết nứt, hoa văn cây cổ thụ trên khúc gỗ đó nhuốm đầy máu.



Trước đó ông ấy còn đang cố gắng cầm cự nhưng đến giờ phút này ông ấy đã không còn cầm cự được nữa. Ông ấy cũng nôn ra một ngụm máu đen.



Rầm!



Khúc gỗ không thể lao về phía trước được nữa, nó như bị một cỗ sức mạnh nào đó bóp nát. Khi khúc gỗ bị nổ tung, bên trong văng ra rất nhiều chất lỏng đặc sệt, vụn gỗ rơi đầy dưới đất.



Ông lão lại nôn ra một ngụm máu, nhưng lần này không phải nôn ra máu đen mà nôn ra máu đỏ tươi, cả người ông ấy nằm vật ra sàn, máu tươi tuôn ra liên tục từ miệng ông ta. Máu tươi chảy lênh láng dưới sàn. Máu tươi tuôn liên tục như vậy, cơ thể ông ta bị mất nước, dần dần biến thành cái xác khô quắt.



Trong phòng vẫn giăng đầy sương máu, nhưng ánh sáng đỏ trong đôi mắt của bóng đen kia bỗng vụt tắt, trong mắt nó giờ đây chỉ còn lại một đốm sáng đỏ như lúc ban đầu. Đốm sáng đỏ trong mắt nó lập loè, nhấp nháy, không ổn định.



Ông lão đã mất hết sức chiến đấu. Đôi mắt cậu thanh niên kia bỗng trở nên vô hồn, trống rỗng, hai tay buông thõng, vài giây sau, cậu ta dùng tay cầm lấy cây kiếm gỗ đã nhuốm đầy máu lên.



Nhóm dịch: Hình Phong