Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 198 : Mã số 089 – Gấu teddy bị ma ám (4)

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


“Có thể điều tra được thông tin gì về người phụ nữ đó không? Hiện giờ cô ta đang ở đâu?”



“Bên phía cảnh sát vẫn chưa bắt được cô ta. Chúng tôi chỉ biết được rằng rất nhiều năm về trước cô ta đã bị bắt cóc đến đây, còn những thông tin khác thì không điều tra được gì cả, ngay cả họ tên của cô ta là gì chúng tôi cũng không biết. Bởi vì chồng cô ta họ Tiền nên những người trong nhóm đều gọi cô ta là chị Tiền.”



“Bị bắt cóc đã nhiều năm như vậy rồi giờ mới xảy ra chuyện này. Trong khoảng thời gian đó, cô ta đã gặp phải những chuyện gì?”



“Có một đứa trẻ đã qua đời. Đốt xương ngón tay kia chính là của đứa trẻ ấy.”



“À, thì ra là như vậy.”



“Cái gì mà thì ra là như vậy chứ? Các cậu đã biết được gì sao?”



“Ý niệm trong thời gian dài đã gặp phải “mồi lửa”. Đứa trẻ đó bị biến thành ma quỷ, nó dựa vào ý niệm của người phụ nữ kia để nhập vào những con gấu Teddy của Lữ Xảo Lam. Cùng lúc đó thì nó cũng dẫn dắt những vong linh của những đứa trẻ đã chết trước đó theo nó. Ông có biết không? Vào thời cổ đại, thai nhi chết yểu được xem là điềm xui xẻo, vì linh hồn của những đứa trẻ sơ sinh là thuần khiết nhất nhưng cũng tà ác nhất, chúng không có phần đạo đức như con người, trong chúng chỉ có bản năng sinh tồn, nhưng so với loài thú thì chúng lại có sức mạnh và trí tuệ.”



“Cậu... Cậu muốn nói gì?”



“Những con ma do trẻ sơ sinh hoá thành đều là ác quỷ cả. Nếu như chúng không biến thành ma quỷ thì vong linh của chúng cũng sẽ lượn lờ ở nhân gian một khoảng thời gian rất dài đấy.”



“Sau đó... Sau đó thì sao?”



“Ông có thể nói lại với bên phía cảnh sát rằng bọn họ đừng nên tiếp tục tìm những tên tội phạm ấy nữa mà nên chuyển qua tìm xác của chúng. Còn những tên tội phạm đã bị bắt vào tù cũng không biết sẽ có mấy tên nữa bị giết. Hừm... Người dẫn đầu là một đứa trẻ khá là thông minh, chắc sẽ không gây hại gì cho người vô tội đâu.”



“Thật ra từ lâu cậu đã nghĩ đến chuyện này rồi đúng chứ?”


Những con gấu Teddy kia chắc sẽ rất hận những đứa trẻ đó nhỉ?



Rõ ràng những chuyện này đâu có liên quan gì đến chúng đâu, nhưng những đứa trẻ đó lại mượn thân thể của chúng để cầu cứu. Tuy biết rằng việc làm này xuất phát từ bản năng sinh tồn của những đứa trẻ đó nhưng chính bản năng sinh tồn ấy đã khiến cho những con gấu Teddy bị cảnh sát mổ bụng, xém tí nữa là không thể trở về với Lữ Xảo Lam nữa rồi. Những con gấu Teddy là người bị hại, bị những đứa trẻ đó làm hại. Còn những đứa trẻ kia bị bọn buôn người làm hại. Đến cuối cùng, chúng đều đã báo được thù rồi.



Những con gấu Teddy này không phải được sửa chữa bằng một cỗ năng lượng thần kì nào cả mà chúng được sửa chữa bằng chính linh hồn của những đứa trẻ đó.



Ngay giữa đám gấu kia có một con gấu màu nâu mặc áo ông già Noel. Nó là con gấu Teddy duy nhất mà bên trong ruột không có chứa nội tạng trẻ em.



Nhưng con gấu Giáng sinh đó lại khiến tôi nảy sinh cảm giác sợ hãi, rùng mình. Dường như tôi có thể nhìn thấy vết máu trên khoé miệng và chân tay của nó.



Đêm hôm ấy, tôi đã nằm mơ một giấc mơ rất kì lạ. Nhân vật chính của giấc mơ đó chính là con gấu Teddy màu nâu phiên bản Giáng sinh kia.



Nó được ai đó mua lại, sau đó đem tặng cho một bé gái ra đời vào Giáng sinh năm 1988. Bé gái đó xem nó như bảo bối, giữ gìn rất cẩn thận. Có một hôm, cô gái đi du lịch nhưng rất lâu sau vẫn không thấy trở về. Ban đầu, bố mẹ của cô gái khá là lo lắng, nhưng sau đó thì sự lo lắng ấy đã bị thay bằng sự đau khổ tột cùng. Gấu Teddy ngồi trong tủ kính nhìn ngắm sự thay đổi của gia đình này. Phòng của cô gái được giữ nguyên khoảng hai ba năm thì bố mẹ cô gái đã tuyệt vọng, họ quyết định thu dọn lại những đồ vật của con gái.



Nó được trao tặng cho người khác. Nó lại được đặt vào nôi của một bé gái. Đây là chủ nhân thứ hai của nó, một đứa bé vẫn chưa hiểu chuyện. Bé gái ấy đối xử với nó rất tốt. Bé gái ấy sẽ hôn mặt nó bằng cái miệng thơm mùi sữa, sẽ ngậm chặt tay nó, sẽ ôm nó để ngủ và dính đầy nước miếng lên người nó.



Đứa trẻ ấy lớn dần, từ một em bé nhỏ nhỏ xinh xinh bây giờ đã thành một đứa trẻ hoạt bát lúc nào cũng ôm theo nó bên mình, rồi cuối cùng trở thành một cô gái xinh đẹp, luôn mặc cho nó những trang phục kì quái. Bé gái ấy đang lớn lên từng ngày, nhưng cô ấy không hề lãng quên nó mà trái lại càng trân trọng nó hơn. Cô ấy đưa nó đến xưởng sản xuất để giặt rửa. Có thể nói đó là lần chia cắt lâu nhất của nó và cô chủ, cô chủ vẫn luôn gọi nó là Hùng Hùng như lúc còn nhỏ, cô chủ xem nó như một vật sống, biết nghe hiểu tiếng người vậy, sau đó cô chủ kể cho nó nghe về tầm quan trọng của việc đưa nó đến xưởng sản xuất để giặt rửa. Đợi khi nó được cô chủ rước về, cô ấy ôm chặt lấy nó, giống như là đang ôm một người bạn đã lâu không gặp vậy.



Sau này cô chủ còn sưu tầm thêm rất nhiều gấu Teddy khác nhưng nó không hề ghen với những người bạn mới của mình. Vì nó biết rằng, cô chủ yêu thương tất cả những con gấu Teddy, nó lại có thêm rất nhiều bạn mới.



Nó tưởng rằng nó có thể tiếp tục bầu bạn bên cô chủ, nhìn cô ấy lấy chồng, sau đó sinh con đẻ cái và cuối cùng thì nó trở thành đồ chơi của con cô chủ. Nhưng đột nhiên vào một ngày nọ, nó bỗng phát hiện trong người nó xuất hiện một vật gì đó. Nó không biết rốt cuộc thứ đó là cái gì, nó rất sợ hãi. Nó chỉ là một con gấu Teddy, không biết nói chuyện cũng không biết cử động, nó chỉ có thể mặc cho thứ đó chiếm lấy cơ thể nó và đồng thời nó cũng cảm nhận được những người bạn của mình cũng đang bị thứ gì đó chiếm lấy cơ thể.



Chuyện đáng sợ này được đẩy lên đỉnh điểm khi có một vị khách nhỏ đến thăm nhà cô chủ.