Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 2003 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Giờ phút này trong nó đã không còn cảm thấy vui vẻ nữa.
Thần Tu La giết những thằng bé chết trong kho, thằng bé châm lửa, nhưng lại không giết chết những người chết thảm ở cửa hàng ven đường.
Những người đó vẫn còn muốn báo thù, nhưng mục tiêu của họ bây giờ chỉ còn lại con ma.
Ngoài cửa sổ, những thi thể cháy đen, không trọn vẹn kia nằm la liệt. Giống như những con zombie tụ tập lại trong các bộ phim ma, hiệu ứng và trang điểm y như thật, lộ ra những mảnh2da thịt và cơ bắp bị cháy đen, những nội tạng và xương cốt lồi ra.
Hầu hết trên mặt chúng đều là những biểu cảm đau khổ. Vì khuôn mặt bị thiêu đến biến dạng nên khó có thể nhận ra mà thôi.
Bọn chúng tụ tập lại bên cửa sổ, không ngừng dùng tay cào cấu vào tấm thủy tinh, phát ra tiếng kêu rợn người.
Xem ra, bọn chúng tạm thời chưa thể tấn công con ma.
Nhưng mà, con ma chỉ là một đứa trẻ, vốn đã bị dọa gần chết, nhưng vì những việc làm của Thần7Tu La mà cảm thấy nhẹ nhõm, bây giờ lại kích động trở lại vì những con ma kia, nó có vẻ như không thể chấp nhận tình hình trước mắt.
Nó lớn tiếng hét lên, sự hoảng sợ lên đến cực hạn.
Tiếng hét đã kinh động đến cha mẹ nó.
Tiếng bước chân, tiếng mở cửa, sau đó là một tiếng “tạch”, đèn trong phòng sáng lên.
Những con ma ngoài cửa sổ biến mất.
Trên cửa sổ còn sót lại một ít tro bụi và da thịt bị cháy đen.
“Sao vậy? Có chuyện gì vậy con?” Mẹ của con ma1lo lắng hỏi.
Cha của con ma giận dữ quát, bực mình chửi ầm lên.
“Không phải chuyện đã được giải quyết rồi à?”
Vợ chồng hai người nói, lúc này mới chú ý đến ánh mắt của con ma. Bọn họ giật mình khi nhìn về phía cửa sổ.
“Có chuyện gì xảy ra sao? Không phải con đã nói là ổn cả rồi à? Con nói có một con ma nào đã giải quyết bọn chúng rồi mà?” Cha của con ma chất vấn.
Con ma thút thít, ôm lấy mẹ mình.
“Cái thằng này, nói cho cha mẹ biết đã xảy7ra chuyện gì đi chứ!”
Thời gian cảnh mộng trôi đi nhanh chóng.
Tôi nhìn thấy nhiều cảnh tượng vút qua trong khoảng thời gian ấy.
Khi mọi thứ ngừng lại, tôi nhìn thấy con ma với thân thể vặn vẹo của nó.
Đôi mắt của nó lồi lên như mắt của những con cá vàng, nhìn tôi với sự cầu xin đan xen với nỗi sợ hãi.
Chiếc cằm của nó bị cánh tay cháy đen nắm lấy, khiến nó không thể thốt lên câu từ nào cả. Nó chỉ có thể nhìn chằm chằm vào tôi.
Những cánh tay ấy kéo thân thể của nó thành một hình dạng kỳ dị. Tứ chi của nó đều gãy, thân thể cũng bị xé rách hết.
Trên người nó xuất hiện những vết cháy đen, tỏa ra mùi cháy khét.
Tôi nhìn thấy những cánh tay trong không trung kia từ từ kéo nó vào hố đen, rồi từ từ buông lỏng tay ra.
Vèo một tiếng, toàn thân nó đều bị kéo vào hố đen. Hố đen thu nhỏ đi. Trong một thoáng ấy, tôi nhìn thấy cả người nó bị ép dẹp như lon nước bị người ta đạp phải vậy.
“Anh ơi…”
Mộc Ái ghé vào lưng tôi, giấu mặt đi kêu lên.
“Mọi chuyện xong cả rồi. Em có thể mở mắt ra.” Tôi quay người lại, vỗ nhẹ vào lưng Mộc Ái.
Mộc Ái sợ sệt ngẩng đầu lên nhìn, sau đó mới bình tĩnh lại.
“Anh đã biết được cha em ở nơi nào rồi. Chúng ta phải tìm một người… một con ma giúp đỡ mới có thể đến chỗ của cha em.” Tôi nói với Mộc Ái.
Mộc Ái gật đầu, cô bé nhìn tôi với ánh mắt vừa lo lắng vừa kỳ vọng: “Mình sẽ tìm được cha em chứ?”
“Ừ, chúng ta nhất định sẽ tìm được mà.” Tôi cười rồi gật đầu.
Tôi ngẩng đầu nhìn lên trần nhà.
Con ma mạnh nhất hiện tại đang ở trên lầu. Chắc hẳn là “Anh Cường” kia.
Tên quản lý thật sự nơi đây, cũng là một thành viên quan trọng phụ trách công việc mua bán người của con ma chuyển phát nhanh.