Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 219 : Xác chết

Ngày đăng: 16:43 30/04/20


Câu hỏi này khiến tôi nóng mặt. Cách đưa ra quyết định như vậy quả thật rất trẻ con.



“Hỏi thử trực giác của cậu, nếu không thể quyết định được thì tạm gác sang một bên đi.” Cổ Mạch nói một cách sâu xa khó hiểu.



Điện thoại của Trần Dật Hàm reo lên. Anh ta không đưa ra bất kỳ bình luận gì về cuộc nói chuyện của chúng tôi. Nhưng việc luôn giữ thái độ lạnh lùng thì coi như là đồng ý với quyết định của Cổ Mạch, anh ta đi ra nghe điện thoại.



“Theo tôi thấy, chắc chúng ta nên chuẩn bị một số biện pháp phòng ngừa chứ nhỉ? Cái tên Tiêu Thiên Tứ đó có thể lợi dùng người khác để giết người thì nếu như cậu ta lại giở trò tấn công dưới hình thức tự sát thì phải làm sao” Tí Còi phá tan không khí im lặng ngượng ngùng.



“Người có chuyên môn về chuyện này đã đi nghe điện thoại rồi.” Tôi nói.



Tí Còi và Gã Béo bực bội, vẻ mặt ấm ức tủi thân. Đã không giúp được gì lại còn trở thành gánh nặng, cái cảm giác ấy đương nhiên là rất khó chịu.



“Có cần báo cho Tiểu Khâu biết chuyện này không?” Quách Ngọc Khiết hỏi.



“Chú của cô ấy có mặt ở đây mà, anh ấy sẽ quyết định.” Tí Còi chậm rãi trả lời.



“Còn cả Hân Hân nữa...” Quách Ngọc Khiết lo lắng.



Trịnh Hân Hân nở một nụ cười an ủi.



Chuyện này vẫn phải nhờ Trần Dật Hàm đi điều tra giúp.



Tâm trạng của mấy người chúng tôi chùng xuống. Cổ Mạch vô tâm còn lấy điện thoại ra chơi game nữa.



Chẳng bao lâu thì Trần Dật Hàm quay lại, sắc mặt rất khó coi.



“Xảy ra chuyện gì rồi?” Tôi thấp thỏm trong lòng.
Bàn tay dính máu nhấn vào nút lầu tám, thang máy từ từ khởi động đi lên, hoàn toàn không có gì bất thường. Đến lầu 8 thì thang máy dừng lại, cửa thang máy mở ra.



Tôi đi theo người phụ nữ kia ra khỏi thang máy, bất chợt cảm giác được điều gì, liền quay người lại, thì phát hiện thi thể người phụ nữ đang nằm trong thang máy. Cô ta ngồi dựa vào một góc thang máy, đầu rũ xuống, chân tay dang rộng, máu tươi tuôn ra từ phía sau. Mặc dù không nhìn thấy mặt mũi ra sao, nhưng bộ quần áo và giày dép mặc trên người giống hệt người phụ nữ đó, cộng thêm đầu tóc giống nhau nữa, thì chắc chắn là một người.



Tôi bỗng nhiên có cảm giác da đầu tê rần rần, bất ngờ bị người phụ nữa kia kéo lui về phía sau.



Đúng lúc này cửa thang máy đóng lại.



Tôi lại nhìn thấy con ma nữ đi loạng choạng về phía trước, lòng dấy lên cảm giác không chân thật.



Không biết người phụ nữ kia móc từ đâu ra cái chìa khóa mở cửa.



Bên trong là là một căn nhà ấm áp có ba phòng ngủ, trên tường còn treo một bức ảnh cả gia đình, người phụ nữ với nụ cười hạnh phúc cùng người chồng bế đứa con trai.



Lúc tôi nhìn thấy bức ảnh này, trong đầu bỗng nhen nhóm một sự mong đợi kỳ lạ, nhưng sau khi nhìn rõ khuôn mặt của người cha và đứa con trong bức ảnh, tôi cảm thấy thất vọng. Hai người đó hoàn toàn không phải là Tiêu Chính và Tiêu Thiên Tứ.



Người phụ nữ vào trong phòng rồi đi tắm



Tôi liếc sang căn phòng đang mở cửa, có một người đàn ông đang nằm ngủ trong phòng ngủ chính, người này chính là chồng của người phụ nữ kia. Cửa phòng ngủ thứ hai cũng đang mở, là căn phòng của người trẻ tuổi, trên chiếc giường đơn không có người nào nằm cả.



Người phụ nữ tắm xong, thay quần áo đi ra, leo lên giường, miệng vẫn còn lẩm bẩm “đau quá”.



Tôi nhìn sang phòng tắm đang mở cửa, đúng như dự đoán, tôi nhìn thấy trong phòng tắm có một xác chết nằm dưới sàn. Thi thể vẫn mặc quần áo, toàn thân ướt sũng, máu tươi chảy xuống đường ống nước. Để lại những vệt màu đỏ nhạt trên nền gạch. Còn trên chiếc giường trong phòng ngủ thì dính đầy máu tươi, dần dần thấm đẫm vào ga trải giường và nệm.



Tôi bắt đầu tò mò không biết rằng ngày hôm sau, khi một người một ma này tỉnh dậy thì cảnh tượng sẽ như thế nào.