Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 223 : Bắt gian
Ngày đăng: 16:43 30/04/20
Tôi theo phản xạ tự nhiên mà nhớ tới giấc mơ vừa rồi, hai cha con nhà kia có nhắc tới “dì Cố.”
Thì ra suy luận lần trước của tôi có sai sót, không phải là sau khi người phụ nữ kia chết lâu rồi người đàn ông đó mới có người mới và muốn tái hôn mà là đã ngoại tình từ trước đó.
Nếu vậy thì rất có thể hung thủ mà trước kia tôi suy đoán chính là bọn họ rồi!
Tôi bỗng có chút phấn khích, có cảm giác giống như xua tan được lớp sương mù trước mặt. Thậm chí tôi còn nhìn sang người phụ nữ kia một cách mong đợi.
Chắc lúc này cô ta nên đi bắt gian, sau đó cãi nhau, ẩu đả với bên kia, rồi bị giết hại đúng không?
Tôi bỗng cảm thấy mình hơi biến thái.
Cho dù là không có cách nào thay đổi được quá khứ, nhưng đây cũng là một mạng người vô tội, mà tôi lại mong chờ nhìn thấy sự thật về cái chết của người ta, thế là sao chứ? Tôi lại không phải là cảnh sát phá án, đối với người phụ nữ này mà nói thì rất có thể tôi sẽ trở thành hung thủ hủy hoại hồn ma của cô ta.
Nghĩ tới đây, tâm trạng phấn khích ban nãy của tôi liền biến mất.
Tiếng nói của đôi trai gái kia vọng ra từ điện thoại. Tiểu Lâm đang khuyên nhủ, còn người đàn ông kia thì giọng điệu căm phẫn, hận không thể xông tới đập cho ông anh rể ngoại tình kia một trận. Dựa vào cuộc nói chuyện của họ, tôi cũng đoán ra được người đàn ông trong điện thoại là em trai của người phụ nữ này, Tiểu Lâm là em dâu của cô ta.
Người phụ nữ ngồi đơ ra một lúc lâu mới lên tiếng: “Họ đang ở đâu?”
“Nhà hàng Khải Duyệt. Họ vừa mới gọi món xong, chị, chị tới mau đi, tụi em canh chừng giúp chị.” Em trai của người phụ nữ nhanh chóng trả lời.
Người phụ nữ cầm lấy điện thoại, vội vã thay quần áo rồi đi ra ngoài.
Cô ấy rất hoảng loạn, lúc đợi thang máy, cô ta nhấn liên tục mấy cái, cuối cùng không nhịn được, chạy xuống bằng cầu thang bộ. Trong lúc đi xuống cô ta còn vấp té một lần nữa.
Người phụ nữ bắt taxi ở trước cổng khu dân cư, suốt dọc đường cô ta nắm chặt vào ghế, chau mày, mắt cứ liên tục đảo qua đảo lại một cách bất an. Cả người cô ấy đều đang run lên khe khẽ.
Bác tài xế quan tâm hỏi một câu: “Cô ơi, cô không khỏe sao?”
Người phụ nữ ngập ngừng lắc đầu.
Tài xế thấy vậy cũng không nói gì nữa.
Tới nhà hàng Khải Duyệt, sau khi xuống xe, cô ta đứng ngây ra trước cổng nhà hàng hết mấy phút. Đến khi nhân viên đứng đón khách ngoài cửa khách sạn tới hỏi han thì người phụ nữ mới định thần lại.
Sự việc diễn ra ồn ào như vậy khiến cho mọi người trong quán ăn đều giật mình
“Đồ cặn bã! Dám lén lút ngoại tình sau lưng chị tôi! Con tiện nhân kia là ai? Hả? Con tiện nhân kia là ai vậy hả?”
“Cậu đừng có ăn nói như vậy!” Ở trong tình huống xấu hổ tột cùng như vậy mà người đàn ông đó vẫn không quên việc bảo vệ người phụ nữ họ Cố kia, “Chuyện không giống như mọi người nghĩ đâu, đó chỉ là bạn cũ của tôi, mấy chục năm rồi không gặp nhau… chúng tôi không có làm gì cả!”
Người phụ nữ lặng lẽ rơi nước mắt, không nói gì.
Cánh cửa phòng ăn riêng vẫn đóng im lìm, em trai của người phụ nữ định đi tới mở cửa, nhưng bị anh rể của mình ngăn lại, hai người đàn ông giằng co nhau.
Họ cứ như vậy giằng co hết mấy phút, cuối cùng thì cánh cửa phòng ăn riêng cũng mở ra.
Cậu thanh niên bước ra, vẻ mặt bối rối: “Cậu, ba, hai người đừng đánh nhau nữa, đây chỉ là hiểu lầm thôi, đó là bạn cũ của ba, ba muốn giới thiệu chỗ thực tập cho con.”
Tiểu Lâm vội vàng giảng hòa: “Hóa ra chỉ là hiểu lầm. Anh cũng thật là, lúc nào cũng nóng nảy, đã bao nhiêu tuổi rồi mà. Anh rể, thật xin lỗi, anh xem chuyện này gây ồn ào đến nỗi...”
“Hiểu nhầm cái gì chứ! Hai người họ lôi lôi kéo kéo như vậy mà nói là bạn cũ sao? Người tình cũ thì đúng hơn!” Người em trai vẫn chưa chịu thôi.
Người phụ nữ không thể ở lại đó được nữa, cô ấy quay người đi ra khỏi nhà hàng.
Đương nhiên tôi chỉ có thể đi theo cô ta.
Theo như những gì tôi chứng kiến lúc nãy, những người có mặt tại đó đều không có ai tin vào những lời giải thích của hai cha con họ. Ngay cả những nhân viên phục vụ không có liên quan cũng lộ ra vẻ khinh bỉ. Sau khi ba người kia vào trong nhà hàng, rõ ràng là có nhiều hành động lôi lôi kéo kéo rất mờ ám.
Người phụ nữ đi lang thang trên phố hết cả nửa ngày, cứ như một u hồn, cuối cùng cũng phải đi về nhà.
Sau khi đến trước cửa nhà của người phụ nữ, tôi mới phát hiện trên cửa có một vài dấu vết lạ. Người phụ nữ không chú ý tới những dấu vết này, móc chìa khóa ra mở cửa.
Tôi ngửi thấy mùi nước tẩy.
Trong phòng đèn sáng choang, hai cha con kia đều ở nhà, và đều ở trong phòng bếp.
“Cô quên tắt lửa, xém chút nữa là cháy nhà luôn rồi. Nếu không nhờ hàng xóm gọi cứu hỏa và bên chủ đầu tư thì không biết sẽ gây ra họa lớn gì đâu!” Trên mặt của người đàn ông còn vết sưng bầm do bị đánh, giọng điệu khó chịu trách móc người phụ nữ.