Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 240 : Lấy máu đổi máu
Ngày đăng: 16:44 30/04/20
Tiếng chuông không gấp không lơi, nhưng kéo dài khá lâu, cũng không mấy giống với tiếng chuông cửa thường ngày hay nghe thấy.
Tôi cảm thấy thần kinh mình như bị đâm nhói một chút, kẻ sau cánh cửa ấy e không phải là người bình thường.
Tỉnh táo trở lại, tôi mới nhớ được Tiêu Thiên Tứ và Tiêu Chính đã bị tiêu diệt rồi. Tuy không thấy được diễn biến, cũng chưa tìm ra xác, chỉ cảm nhận được luồng âm khí có thể nói là “lồng lộn” ấy, qua phân tích của Cổ Mạch, tôi cũng tin rằng cha con Tiêu Chính và Tiêu Thiên Tứ chắc chắn đã chết rồi.
Trước đó tôi chỉ muốn đi ngủ mà thôi, hiện tại trước mắt tôi chắc chắn là cảnh trong mơ. Và có lẽ, đây là cảnh cha con Tiêu Chính bị tiêu diệt.
Tinh thần tôi phấn chấn hẳn.
Hai cha con kia đang nhìn nhau nghi hoặc và do dự.
Đíng đoong!
Tiếng chuông cửa lại vang lên, ngân dài dằng dặc như trước, tựa hồ có thể mang hiệu quả “dư âm vang vọng đến ba ngày chưa dứt”.
Tiêu Thiên Tứ thu lại nụ cười rạng rỡ vừa nãy, thay vào đó là tiếng cười lạnh, nó đẩy cái bàn học ra. Ghế dựa và sàn nhà ma sát tạo ra âm thành vô cùng chói tai.
Lúc đi ngang qua Tiêu Thiên Tứ, Tiêu Chính kéo con mình một cái như an ủi, rồi quay người tự đi mở cửa.
Tiêu Thiên Tứ không trốn ở trong phòng, mà lại ra theo. Bên ngoài cửa là người thiếu niên trần truồng như nhộng tôi đã thấy, và cũng chính là linh thể được sinh ra từ cái nhau thai của Tiêu Thiên Tứ. Hình dáng của cậu ta giống Tiêu Thiên Tứ như đúc, nhưng ánh mắt lạnh nhạt xa cách, không có một chút hơi thở của người sống.
Tiêu Chính kinh hãi nhìn linh thể. Có lẽ là do chiếm đoạt thân thể của người khác, nên vẻ mặt của gã luôn luôn xơ cứng. Nhưng hiện giờ, khuôn mặt gã ta đã sinh động hơn so với trước nhiều.
Tiêu Thiên Tứ cũng nhìn thấy người đang đứng trước cửa, mặt ngay lập tức biến sắc, sợ hãi lùi nhanh lại phía sau.
Thân thể Vương Phương Kiệt lúc đó không còn chịu sự trói buộc, vừa tách ra khỏi Tiêu Chính liền lập tức ngã xuống. Sau đó, bằng mắt thường vẫn có thể thấy được tốc độ phân hủy của cái xác, tựa như video đang trình chiếu quá trình thối rữa của một cái xác ở tốc độ cao vậy.
Tiêu Chính đã biến thành trạng thái của hồn ma, nhưng vẫn không thể nhúc nhích gì được. Hồn ma của gã ta đen xì như mực, giống hệt con ma bóng đen của nhà Cát Gia Mộc mà tôi đã từng thấy, chỉ là một khối đen đúa có hình dạng của con người mà thôi.
Trong lúc cái xác của Vương Phương Kiệt đang phân hủy, thì hồn ma của Tiêu Chính cũng dần dần hiện hình rõ ràng hơn.
Tướng mạo của gã ta như thế nào tôi không thể nào đánh giá được. Bởi vì mặt mũi gã hiện đang cực kì hung ác, dù cho trước đó có tuấn tú cỡ nào thì cũng không thể khỏa lấp nổi sự gớm ghiếc của vẻ mặt ấy.
Tiêu Thiên Tứ đã lắc lư sắp ngã, linh thể thì ngược lại, khuôn mặt chuyển tự trắng bệch sang hồng hào sáng sủa. Ánh sáng chói lọi lưu chuyển trong mạch máu lại xuất hiện lần nữa.
Máu của Tiêu Thiên Tứ đã sắp cạn, không thể lấp đầy những mạch máu kia. Những mạch máu kia dường như đã trong suốt, chỉ có máu mới có thể khiến chúng hiện hình lại. Lúc lượng máu của Tiêu Thiên Tứ đã không còn đủ nữa, những sợi tơ màu đỏ bắt đầu biến mất dần dần, bắt đầu từ dưới chân của nó.
Ánh mắt nó trở nên đục ngầu, sức sống trên người cũng theo máu biến mất mà dần tàn lụi.
Tôi cảm thấy chết kiểu này vẫn còn khá là dễ dãi với nó.
Nào ngờ ngay lúc Tiêu Thiên Tứ chỉ còn sót lại một vài sợi tơ đỏ trên não, thì linh thể và nó tách ra. Linh thể còn tốt bụng đỡ lấy rồi dìu nó đến ngồi lên ghế sofa trong phòng khách. Cậu ta sờ sờ lên thân thể của Tiêu Thiên Tứ rồi mỉm cười.
1 * Trong triết học, bộ não trong thùng là khái niệm được sử dụng trong một loạt các thí nghiệm tưởng tượng với mục đích tìm hiểu một số đặc trưng của tư tưởng chúng ta về kiến thức, thực tế, tâm trí, và ý nghĩa. Nó bắt nguồn từ những câu chuyện khoa học giả tưởng, trong đó một bộ não bị bóc ra từ cơ thể người, lưu trữ trong một thùng có chất lỏng duy trì sự sống, và kết nối các tế bào thần kinh của nó với một siêu máy tính. Siêu máy tính này sẽ gửi các kích thích đến não như những gì bộ não thông thường nhận được. Như vậy, máy tính đã mô phỏng thực tế (bao gồm các phản ứng từ não bộ) và các kinh nghiệm tiếp theo bộ não thu được sẽ không liên quan gì tới thế giới thực.
Kịch bản “não trong thùng” là một luận cứ trong chủ nghĩa hoài nghi và duy ngã luận. Một bộ não khi đặt trong thùng và nhận được chính xác các xung như thể đang ở trong một cơ thể sống, đó là cách duy nhất não liên lạc với môi trường của nó. Từ quan điểm của não, nó không thể phân biệt được mình đang ở trong một hộp sọ hay một cái thùng. Do đó, não không thể biết được phần lớn niềm tin của nó là đúng hay sai. Vì về nguyên tắc, không thể xác định mình có phải là não trong thùng, không đủ cơ sở để cho rằng bất kỳ niềm tin nào của mình là đúng.
Bộ não trong thùng, là một phiên bản hiện đại của “Hang động của Plato”, “Trang Chu mộng hồ điệp” hay “Suy ngẫm về Triết học Tiên khởi của René Descartes.