Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 30 : Mã số 035 – Cái chết của mèo hoang (3)
Ngày đăng: 16:41 30/04/20
“Không có, thật sự không có! Tôi không có làm chuyện gì khác nữa!”
“Anh không hề biết Tô Trác Cần và Khổng Dung Đức đã làm chuyện gì sao?”
“Không biết, tôi không biết gì hết... Mặt của tôi đau quá! Mắt của tôi không bị mù thật chứ?”
“Không.”
Ngày 15/4/2004 Đưa người ủy thác vào bệnh viện chữa trị.
Ngày 15/4/2004, file phân tích âm thanh. File ghi âm 03520040415(1)G.wav
“... Rắc! Thứ gì vậy... đèn bàn rơi xuống đất... bùm!”
Click!
“Sao rồi?”
“Đừng ồn, đừng ồn.”
Click! Click!
“... Rắc! Thứ gì vậy... bùm!”
Click!
“Nó… hình như là tiếng bước chân. A Diệp, anh có nghe thấy không?”
“Không, lúc đó tôi nhìn thấy một cái bóng, rất mơ hồ, không biết là mèo hay người.”
“Tiếng bước chân, vậy thì là người rồi?”
“Tôi nghe lại xem.”
Click!
“… Mau tránh ra! A! Bốp! A! Hu hu hu!...”
Click!
“Chỗ này, tôi nghe thấy tiếng động rồi.”
“Tiếng gì gì?”
“Đợi một chút.”
“Anh ta có nhắc đến gì? Hoặc có biểu hiện gì bất thường không?”
“Không có. Ngược lại tôi lại nói rất nhiều mà anh ấy không nói gì hết. Hình như… hình như dáng vẻ không được vui lắm. Thì là do nhà anh ấy có một người mất tích, chắc là bởi vì chuyện này rồi.”
“Bình thường anh ta có nói đến chuyện nhà thuê với người ở chung với anh không?”
“Chuyện này thì không… chưa bao giờ nhắc tới. Tiểu Bân và Dương Huy cũng không nhắc tới. Chắc bởi vì nhà cũ nát nên cũng ngại nói đó.”
“Vâng, cảm ơn anh.”
“Á, đúng rồi!”
“Vâng? Anh nhớ ra chuyện gì sao?”
“Hôm đó, chúng tôi ngồi uống rượu ở sạp đồ nướng bên vỉa hè. Lúc ấy có một con mèo hoang chạy tới cào anh Tô. Chắc do uống nhiều nên anh Tô đột nhiên cầm lấy chai bia chọi tới. Tôi nghe nói, trong nhà anh Tô có nuôi mèo phải không? Khi anh Tô mất tích, cũng có mèo chết nữa đúng không?”
“Đúng vậy. Con mèo hoang kia có sao không?”
“Chạy mất tiêu.”
“Có thể hỏi một chút về địa điểm uống rượu này hôm đó không?”
“Ở ngay ngã tư đó, mỗi tối 10 giờ hơn là sẽ có sạp đồ nướng dọn ra.”
“Vâng, cảm ơn anh.”
Ngày 17/4/2006, điều tra hàng nướng. File ghi âm 03520060417(1).wav
“Hôm đó à, tôi nhớ, người đàn ông này chắc do uống nhiều nên phát tiết lên một con mèo, ném vỡ một chai bia, làm khách của tôi chạy đi mất.”
“Vậy con mèo đó trông như thế nào?
“Hả? Sao tôi nhớ được? Trời thì tối, hơn nữa… chỉ có một con mèo, giống đen xám, tóm lại nhìn rất bình thường.”
“Hôm đó tôi nhìn thấy người đàn ông ấy đập vỡ đầu con mèo kia!”
“Hôm đó anh cũng ở đây?”
“Đúng vậy. Hôm đó tôi cũng có mặt, tôi chính là người khách chạy đi kia, hôm đó không ăn được, nên hôm nay đến ăn bù.”
“Đây là khách quen chỗ tôi. 3 chân gà, 5 cánh gà như cũ đúng không?”
“Ừ, cho tôi thêm chút thịt dê, với hai con sò này nữa.”