Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 321 : Mã số 080 - Khuôn mặt ma quái trên màn hình đen (1)
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Mã số sự kiện: 080
Tên sự kiện: Khuôn mặt kì quái trong bóng tối
Người ủy thác: Bào Diễm Bình
Giới tính: Nữ
Tuổi: 22
Nghề nghiệp: Học sinh
Liên hệ gia đình: Cha mẹ
Địa chỉ liên hệ: phòng số XXX, số XX Vườn hoa Dương Đình, thành phố Dân Khánh
Điện thoại: 187XXXXXXXX
Diễn biến sự kiện:
Ngày 4 tháng 3 năm 2014, người ủy thác lần đầu đến phòng nghiên cứu. File ghi âm 08020140304.wav
“Xin chào cô Bào.”
Trong mớ tạp âm vang ra tiếng ngậm ngùi của một người đàn ông.
Ống kính lia gần đến, sau một hồi bị rung lắc, thì quay thẳng vào ghế tài xế đang bị nghiến vẹo đi. Ở đó ngồi một người, túi khí bảo hộ chèn hầu hết đầu và thân thể của anh ta, vai và cánh tay lộ ra ngoài. Cái túi khí đã bị xẹp, nhìn rất giống tấm vải trắng đang che lên trên cơ thể, bên trên còn đầy những vệt máu đỏ tươi. Đặc biệt là vị trí đầu của người ấy, máu me gần như phủ ướt cả.
“Ôi trời ơi, sao mà kinh khủng thế này, toàn máu là máu…”
Ống kính lại đưa đến gần hơn vài phân, quay đến chỗ cánh tay và vai. Trên áo khoác đen đã nhuốm máu nhưng nhìn không rõ lắm. Trên tay áo đầy những hoa văn phức tạp kì dị, bả vai còn đeo phù hiệu, trên đó không phải là ngôi sao hay kẻ vạch, mà là đầu của một con quái vật. Người đàn ông hơi kích động: “Ồ, đó là trang phục của quân trưởng trong games Áo Giáp Vàng mà…”
Chợt vang lên giọng một người phụ nữ hỏi.
“Anh chơi games đó hả?”
“Đúng vậy! Đây có lẽ cũng là coser chuẩn bị đi tham gia triển lãm truyện tranh đây mà… Ôi, thật là thảm khốc quá đi mất…”
Tiếng xe cảnh sát, xe chữa cháy, xe cấp cứu lúc bấy giờ vang lên bên ngoài màn hình. Màn hình lại chao đảo một đợt nữa, góc máy lia vào cửa xe, quay từ bên trong ra phía sau, chợt nhìn thấy ở một nhánh đường khác, ánh sáng của đèn chớp không ngừng xoay và dần dần to lên, tiếng còi báo cũng càng lúc càng to hơn, cuối cùng thì “tít tít” hai tiếng thì ngừng lại.
Cảnh sát, nhân viên chữa cháy và nhân viên y tế vội vàng từ trên xe xông xuống, chạy nhanh đến hiện trường vụ tai nạn.
Người đàn ông lên tiếng: “Không biết có còn sống không nữa.”
Những người đứng quanh chiếc xe con đều tránh ra, có người còn lớn tiếng cằn nhằn: “Không mở cửa được, bị kẹt rồi, phải cưa nó ra thôi…”