Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 364 : Thủ đoạn của nhà kinh doanh
Ngày đăng: 16:45 30/04/20
Sự việc giao cho Trần Dật Hàm, nên ba người chúng tôi tạm thời gác nó qua một bên. Cũng không còn sớm nữa, ba người chúng tôi bèn tìm một quán ăn nhỏ ăn cơm.
Tôi nhìn thời gian rồi gọi điện cho Tiền Lan.
Tiền Lan vẫn bắt máy chậm như mọi khi, nhưng giọng nói vẫn nhiệt tình như trước
“Tiểu Lâm à, sao giờ này gọi đến thế? Bên giải tỏa di dời có việc gì sao? Nếu cần bọn dì điền thông tin hay đưa tài liệu gì thì cậu cứ việc nói nhé.”
Tôi trả lời: “Dì Tiền à, không phải là việc di dời. Con chỉ muốn hỏi xem, hôm qua gọi hồn sao rồi? Có gì tiến triển không?”
Đầu dây bên kia dừng lại vài giây mới nói với giọng do dự: “Không thấy tiến triển gì cả. Thầy cũng bảo việc này không có kết quả liền được. Ông ta là chuyên gia mấy cái này, đã giúp nhiều người gọi hồn rồi. Trường hợp của mẹ dì có chút phức tạp...”
“Ồ, là vậy sao.” Tôi có chút mơ hồ.
Chuyên gia mấy chuyện thần bí kỳ quái này ngoài chia thành mấy loại như hòa thượng, đạo sĩ và bà đồng ra thì còn phân ra nhánh nhỏ vậy sao, chuyên môn phụ trách gọi hồn ư?
Tiền Lan nói: “Có tình hình gì mới, dì chắc chắn sẽ nói cho cậu một tiếng. Cảm ơn cậu đã quan tâm.”
“Có gì đâu ạ, là tụi con làm phiền dì rồi.”
“Không sao, không sao. Ôi chao, thanh niên nhiệt tình giống cậu giờ hiếm lắm, rất tốt. Mọi người ăn cơm chưa?”
“Vừa ăn xong ạ.”
“Ồ ồ. Buổi chiều còn bận sao?”
“Vâng, phải chạy hai nhà nữa.”
“Vậy dì không làm phiền cậu nữa. Cậu làm việc tốt nhé.”
“Vâng...” Tôi vừa cất tiếng, đầu dây bên kia đã cúp máy.
“Sao rồi?” Gã Béo hỏi.
“Ông sếp của Long Phi hôm đó kết hôn lần hai.” Tí Còi nói. Cậu ta đối với việc này biết rất rõ.
Việc như vậy, tính trên toàn thế giới thì thật ra không phải lần đầu tiên. Rất nhiều ngày lễ, khái niệm, thường thức mà mọi người quen thuộc hiện giờ cũng là do mấy người làm ăn chuộc lợi, thông qua thủ đoạn tiếp thị để truyền bá đến người tiêu dùng. Chi phí vốn lớn, một khi thành công thì sẽ thành một mẻ thu bộn tiền, lời cả trăm cả ngàn lần. Nếu nói người tiêu dùng là người bị hại vậy thì cũng không hẳn.
“Quyết định hẹn hò ở đâu vậy?” Tôi cười hỏi Gã Béo.
“À, tôi đã mua vé xem phim rồi, còn đặt bàn ăn tối. Tôi muốn về sớm xíu để đi lấy hoa ở tiệm hoa.” Nụ cười của Gã Béo trông rất ngốc.
“Được rồi. Vậy mai cậu về sớm đi.” Tôi gật đầu.
“Tầm thường.” Tí Còi chế nhạo.
“Tầm thường cũng hết cách. Ai chẳng như vậy?” Mặt Gã Béo vênh vênh, “Quan trọng là cực kỳ đắt. Vé xem phim đắt gấp ba lần, nhà hàng thì đắt gấp năm lần, hoa hồng thì đắt hơn mười lần luôn.”
“Con nhà giàu như cậu đừng ở đó mà làm bộ nhà nghèo.” Tí Còi không thèm để ý.
“Con nhà giàu cũng không chịu nổi cảnh tăng giá này. Chỉ có người làm ăn là vui thôi.” Gã Béo nói.
“Cậu có thể tẩy não Tiết Tĩnh Duyệt. Mấy hoạt động do bên kinh doanh làm ra có gì mà hay?” Tí Còi đối với việc này tỏ rõ thái độ tẩy chay quyết liệt. Xem ra bữa cơm cắt cổ đó lấy đi không ít máu của cậu ta.
“Giờ mới bắt đầu yêu nhau thôi, anh lại bắt tôi tự tìm đường chết sao?” Gã béo liếc nhìn Tí Còi, “Anh có âm mưu gì vậy?”
Tí Còi cười, làm vẻ mặt có kinh nghiệm, “Tôi chỉ muốn truyền kinh nghiệm cho cậu thôi. Gì mà lúc theo đuổi, lúc bắt đầu làm quen thì tỏ ra tốt một chút, phải chiều bạn gái, mấy cái đó đều không đáng tin. Bài học xương máu đây! Cậu xem tôi hồi đó, lúc bắt đầu cũng chẳng làm gì hết, sau đó thì cứ thế mà đến thăm nhà Linh Mai thôi.”
Tôi với Gã Béo đều cười phá lên.
“Cậu không cần mua quà, hẹn hò cũng không lo lắng tốn công sắp xếp cuộc hẹn gì cả, không phải tốt quá sao?” Tôi cười nhạo.
“Ha ha.”
“Tiết Tĩnh Duyệt sao rồi? Gần đây có gặp chuyện gì xui xẻo không?” Tôi đổi đề tài.