Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 371 : Mã số 056 - đồ điện dị thường (7)

Ngày đăng: 16:45 30/04/20


“Ừ. Anh đã nghe file ghi âm hôm qua chưa?”



“Nghe rồi, giống nhau, đó là sự biến động theo cảm xúc của cô ấy. Vì ở phòng nghiên cứu nên nó không có ảnh hưởng nhiều tới các thiết bị điện, nhưng nếu như đổi sang một nơi khác thì, haiz…”



“Cái này gọi là gì? Là siêu năng lực sao?”



“Không biết.”



“Vậy chúng ta phải làm sao đây sếp? Chuyện này chắc khó giải quyết đúng không?



“Cứ nói chuyện với Kim Hải Phong trước xem sao.”



Ngày 23 tháng 8 năm 2009, liên hệ với người ủy thác. File ghi âm 05620090823.wav.



“Các anh nói là có phát hiện mới sao? Là do Trương Nhậm Đông làm đúng không?



“Không phải, chị Kim à, người mà chúng tôi phát hiện chính là chị.”



“Sao cơ?”



“Dựa theo sự phân tích của chúng tôi, khi cảm xúc của chị có sự thay đổi mạnh mẽ thì sẽ sản sinh ra một loại lực lượng ảnh hưởng tới các thiết bị điện.”



“Anh đang nói gì vậy?”



“Mới đầu, chị chỉ là trong lúc ngủ sẽ vô ý mà ảnh hưởng tới các thiết bị điện này, sau đó khi chị tỉnh táo, cảm xúc có sự biến động vì thế nên các thiết bị điện cũng sẽ chịu một sự ảnh hưởng nhất định. Đến gần đây thì loại ảnh hưởng này càng trở nên mãnh liệt hơn. Chị nói là những chuyện này bắt đầu từ ba tháng trước. Vào ba tháng trước, đó là lúc chị biết mình có cơ hội được thăng chức và cũng vì lý do ấy mà chia tay với bạn trai, chỉ sợ là do trong thời gian đó chị đã phải trải qua quá nhiều áp lực.”



“…”



“Trước kia chị có từng găp phải chuyện giống vậy không?”



“…”



“Chị Kim?”



“Là do… tôi sao?”



“Đúng vậy, theo phán đoán sơ bộ là như vậy và để xác định chắc chắn thì có lẽ cần chị phối hợp để hoàn thành một số thử nghiệm.”



“Không cần nữa…”



“Chị Kim, trước kia chị có nhắc tới việc phải đến bệnh viện kiểm tra, xin hỏi sau đó chị có đi không?”



“Không có.”



“Vậy chúng tôi khuyên chị…”



“Không cần nữa.”




“Chị thấy đấy, nếu như chị có thể kiểm soát được thì chị cũng có thể giống như những người bình thường khác.”



“Nhưng nếu như tôi... nếu như lại...”



“Điều này cần chính bản thân chị tự luyện tập thôi. Trước kia, chị có thể kiểm soát được trong nhiều năm như thế, vậy thì sau này chắc chắn cũng có thể. Theo chúng tôi nghĩ thì có thể chuyện chia tay với bạn trai là nguyên nhân chính dẫn đến việc chị xuất hiện phản ứng kịch liệt như vậy.”



“...”



“Chị nghĩ sao?”



“Tôi... khoảng thời gian đó... có nằm mơ thấy A Thụy... Hức... Tôi không nỡ rời xa anh ấy, tôi rất yêu anh ấy, tôi hối hận rồi, nhưng mà... nhưng mà không quay lại được nữa... chính tôi đã khiến mọi việc thành ra thế này...”



“Thời gian sẽ xóa nhòa đi tất cả. Rồi chị sẽ gặp được người thích hợp hơn.”



“Nếu như không có thì sao? Không có ai thích hợp hơn, sẽ không có nữa...”



“Người bình thường thì trong những lúc thế này đều sẽ nói với chị rằng người như vậy sẽ xuất hiện, hoặc khuyên chị đi níu kéo bạn trai cũ của chị.”



“Anh muốn nói gì...”



“Tình trạng của chị như vậy, tốt nhất là giữ trạng thái như hiện tại.”



“Sao cơ?”



“Không đủ dũng khí và ý chí để khống chế bản thân, cũng không đủ can đảm để gánh chịu hậu quả mà bản thân có thể sẽ gây ra, vậy thì hãy giữ trạng thái như hiện tại, đừng yêu người nào nữa, đừng yêu đương gì nữa, đừng khiến bản thân chị lại nảy sinh cảm xúc thất thường. Vậy sẽ tốt cho chị và cho những người bên cạnh chị.”



“Tôi...”



“Đương nhiên, chị cũng có thể không cần phải né tránh kiêng kỵ điều gì, cứ sống giống như một người bình thường. Nếu gặp phải chuyện gì thì chị có thể giả vờ ngu ngơ, cũng có thể lựa chọn phớt lờ đi.



“...”



“Chị tự suy nghĩ kỹ đi.”



“... Cảm ơn các anh. Việc ủy thác... kết thúc tại đây thôi.”



“Được.”



Ngày 25 tháng 8 năm 2009, kết thúc việc ủy thác.



Ngày 2 tháng 5 năm 2010, nhận được điện thoại của Kim Hải Phong. File ghi âm cuộc gọi 201005021954.mp3.



“Xin chào, chị Kim đúng không ạ?”



“Là tôi. Tôi... Tôi và A Thụy quay lại với nhau rồi!”