Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 403 : Mã số 002 - Chung giường chung gối (1)
Ngày đăng: 16:46 30/04/20
Mã số sự kiện: 002
Tên sự kiện: Chung giường chung gối
Người ủy thác: Tiêu Lâm Hạo
Giới tính: Nam
Tuổi: 25
Nghề nghiệp: Nhân viên công vụ
Quan hệ gia đình: Cha mẹ, anh trai
Địa chỉ liên hệ: phòng số XXX, số XXX, thôn 5 Thiên Sơn, thành phố Dân Khánh
Điện thoại: 6538XXXXXX
Diễn biến sự kiện:
Ngày 17 tháng 2 năm 2001, người ủy thác đến lần đầu. File ghi âm 00220010217.wav.
“Xin chào anh Tiêu.”
“Vâng, chào anh, chào mọi người…”
“Xin hỏi anh gặp phải chuyện gì? Có thể trình bày lại một cách chi tiết không?”
“Phù… hít… phù... ôi…”
“Anh Tiêu?”
“Cứ… cứ thế… các thứ… sách, bóp da, áo quần… cứ mỗi ngày một món…”
“Trước đó anh vẫn chưa tìm cách giải quyết sao? Ví dụ như đến chùa thắp hương hay đi bệnh viện khám thử về trạng thái tinh thần…”
“Tôi… vẫn chưa. Tôi cứ nghi ngờ suốt. Không biết là bị trúng tà, hay là tôi thật sự mỗi ngày đều ngủ mơ nữa. Mọi người trong nhà cũng cho rằng do tôi ngủ mơ mà thôi, tôi cũng nghi là vậy, cho đến… cho đến hôm qua…”
“Hôm qua xảy ra chuyện gì?”
“Nửa đêm tôi thức giấc thì nghe thấy có tiếng thở… ở sau lưng, có tiếng thở…”
“Sau lưng? Là ở dưới gầm giường?”
“Không, tôi nằm ngiêng, ngủ ở một bên giường, phần giường còn lại… có tiếng thở… tôi còn cảm thấy ở phía sau lưng… có cả gió luồn vào bên trong chăn nữa. Giống như đang ngủ chung với ai đó trên một chiếc giường, đắp chung một tấm chăn vậy. Khoảng trống giữa hai người chẳng phải thường có hơi gió như thế sao? Nếu vậy… trong tấm chăn của tôi… còn một người nữa… đang ngủ bên cạnh… Tôi suốt cả đêm không dám nhúc nhích, lắng nghe tiếng hơi thở ấy suốt. Người đó… người đó còn trở mình nữa… Người đó trở mình… tôi nghe thấy tiếng động, cảm giác chiếc giường rung lên một cái, tấm chăn bị kéo xuống… thật… thật sự còn một người nữa… Chắc chắn có ai đó đang nằm ngủ bên cạnh tôi… Tôi nghĩ, tôi còn nghĩ có thể là anh trai tôi… Tôi chỉ mong sao đó là anh trai tôi thôi. Không cần biết là tại sao, nếu như là anh ấy thì vẫn tốt hơn… Nhưng tôi lại nghe thấy cả tiếng động ở trên đỉnh đầu… Anh tôi vẫn còn nằm ở giường trên và đang trở mình… Cho dù bên cạnh tôi là anh trai… thì hẳn cũng có một người đang nằm ở trên đó…”
“Anh có ngồi dậy xem thử người nằm bên cạnh mình là ai không?”
“Sao có thể? Tôi làm sao dám xem thử chứ! Cái này khác với mấy thứ trước đó! Tôi không dám xem, cả trở mình cũng không dám... Suốt cả đêm ấy hai mắt tôi cứ mở thao láo cho đến lúc trời sáng…”
“Người đó biến mất lúc nào?”
“Tôi không biết nữa. Sau khi trời sáng thì tôi nghe tiếng gà gáy từ bên ngoài vọng vào, có cả tiếng người nói chuyện, lúc đó không còn nghe thấy tiếng hơi thở nữa. Trong chăn vẫn cảm thấy có gió lùa. Tôi vẫn cứ nằm cho đến lúc anh tôi thức dậy leo xuống giường gọi, tôi mới dám cử động. Tôi… tôi nhìn rồi, trên giường không có ai cả… Nhưng đêm qua, cái cảm giác suốt đêm qua chắc chắc không thể là giả được. Tôi không hề ngủ mơ, quá rõ ràng rồi, suốt cả một đêm, người ấy trở mình, cục cựa, hít thở tôi đều cảm nhận được. Thật sự đã có thứ gì đó nằm trên giường của tôi.”