Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 543 : Mã số 085 - Photoshop (3)

Ngày đăng: 16:47 30/04/20


Ngày 13 tháng 8 năm 2014, điều tra được vào ngày 11 tháng 4 năm 2009, Tiền Tuệ đi đến một khu dân cư nào đó nhảy lầu tự tử. Bởi vì khuôn mặt đập xuống đất nên không có cách nào nhận ra khuôn mặt của thi thể. Sau đó cảnh sát dựa vào lời khai của những người đi đường, tìm kiếm điều tra rồi xác nhận được thân phận của Tiền Tuệ. Trong hồ sơ điều tra của cảnh sát không có bản ghi chép nguyên nhân tự sát của Tiền Tuệ. Kèm: phô tô bản chụp tập hồ sơ vụ án bên phía cảnh sát.



Ngày 16 tháng 8 năm 2014, liên lạc được với cha mẹ của Tiền Tuệ là ông Tiền Hữu Văn và bà Trương Thù. File âm thanh 08520140816.wav.



“Xin chào, ông Tiền, bà Tiền.”



“…”



“Khi chúng tôi liên lạc với hai ông bà lúc trước thì đã nói rõ tình hình trước mắt với ông bà rồi. Liệu có thể xin ông bà kể một chút về chuyện xảy ra với cô Tiền Tuệ không?”



“Những lời các cậu nói là thật sao?”



“Vâng.”



“Vậy thì… Tiểu Tuệ… Tiểu Tuệ là do bị hại… do bị hại sao?”



“Nếu như khuôn mặt của cô ấy có bị thay đổi, vậy thì là do nguyên nhân mà chúng tôi đã nói. Còn về chuyện tự sát của cô ấy, thì e là do…”



“Hu hu hu… Tiểu Tuệ của tôi… Hu hu hu hu…”



“Bà Tiền…”



Rầm!



“Ặc”



“Đều là do ông cả! Là do ông đã ép Tiểu Tuệ chết! Tôi đã nói rồi, Tiểu Tuệ không thể nào làm chuyện như vậy mà! Đều do ông!!”



“Bà Tiền, xin bà bình tĩnh một chút.”
“Sau đó đã xảy ra chuyện gì vậy?”



“Tôi cũng không biết… Tôi nhận được điện thoại của ông ta, ông ta nói không thấy Tiểu Tuệ đâu, muốn báo cảnh sát. Tôi cũng không biết là có chuyện gì… Tôi đã báo cảnh sát, nhưng cũng không nói rõ được với họ. Bọn họ nói cô gái lớn như vậy, dù có về nhà trễ mấy tiếng đồng hồ thì cũng chưa chắc là đã gặp phải chuyện gì, trời cũng chưa tối hẳn nữa… Tôi gọi cho Tiền Hữu Văn thì Tiền Hữu Văn lại không nghe máy. Tim tôi đập thình thịch, luống cuống cả tay chân, mí mắt cũng giật giật… Sau đó tôi cũng đi đến tiệm ảnh đó tìm, bọn họ nói là con bé sớm đã rời khỏi đó, Tiền Hữu Văn cũng có tới đó rồi lại rời đi. Tôi không biết hai cha con họ chạy đi đâu. Nửa ngày hôm đó, tôi cũng không biết là mình vượt qua bằng cách nào nữa. Về sau... Về sau thì đi đến đồn cảnh sát, nhận xác… nhận xác… Tiểu Tuệ của tôi, khuôn mặt của Tiểu Tuệ nhà tôi đều… Hu hu hu…”



“Bà Tiền, mong bà bớt đau lòng.”



“Hu hu hu…”



“Bà có ấn tượng gì với những thứ có liên quan đến chuyện tin nhắn mà chúng tôi nhắc tới lúc trước không?”



“… Không… tôi không biết. Tôi không xem điện thoại của nó, nó cũng chưa từng nhắc tới.”



“Vậy trước khi cô ấy mất tích thì bà cũng không nhận thấy bất cứ biểu hiện khác thường nào của cô ấy sao?”



“Không có…”



“Cám ơn bà Tiền.”



Ngày 18 tháng 8 năm 2014, liên hệ được với bạn cùng phòng của Tiền Tuệ khi còn sống là Đinh Na. File âm thanh 08520140818.wav.



“Xin chào, cô Đinh, rất xin lỗi đã làm phiền cô, cảm ơn cô vì đã có thể tiếp nhận phỏng vấn của chúng tôi.”



“Không sao đâu. Tôi vừa may là biết được chuyện mà các anh muốn hỏi. Chuyện của Tuệ Tuệ… Haizz…”



“Có thể nói một chút về chuyện mà cô biết được không?”



“Tôi từng nhận được cái tin nhắn mà Tiền Tuệ gửi cho tôi ấy. Chính là nội dung mà các anh gửi cho tôi xem. Tiền Tuệ cũng gửi cho tất cả mọi người ở trong phòng kí túc xá. Lúc đó có một người khác liền nổi giận với cô ấy. Cô gái đó sợ ma, cho nên khi nhận được tin nhắn đó thì rất tức giận. Tiền Tuệ đã xin lỗi mọi người, nhưng mà… nói thế nào nhỉ, là có vài người hay để bụng muốn chuyện bé xé ra to. Bởi vì như vậy mà mấy ngày đó chúng tôi đều ít nói chuyện với cô ấy, có chút xa lánh cô ấy. Chuyện về ảnh nghệ thuật cô ấy có kể với chúng tôi, nhưng mấy người chúng tôi đều không thèm để ý, cô ấy tự nói thầm cằn nhằn một mình, cũng không thèm để ý đến chúng tôi nữa. Mấy người chúng tôi có chú ý thấy là sau khi cô ấy chụp hình nghệ thuật xong thì có trang điểm, trang điểm kiểu rất đậm ấy. Chúng tôi có lén lút bàn tán với nhau, bởi vì không nhìn thấy cô ấy trang điểm hay tẩy trang, nên cảm thấy rất kì lạ. Chúng tôi còn cảm thấy cô ấy chảnh chọe, lén trang điểm không để ai thấy, còn nghi ngờ là cô ấy đi làm trang điểm bán vĩnh viễn nữa. Thế nhưng… thế nhưng hôm đó ở trong phòng vệ sinh, tôi nhìn thấy cô ấy soi gương, vẻ mặt đó… vẻ mặt đó giống như nhìn thấy ma vậy…”