Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 548 : Tin nóng trang đầu (1)

Ngày đăng: 16:47 30/04/20


Giọng của Quách Ngọc Khiết gay gắt trong bối cảnh có cả tiếng đàn ông và phụ nữ cũng đang chửi bới om sòm giống như cô ấy.



Bên đó họ đang chửi bới và sử dụng từ ngữ thô tục giống nhau, nhưng ở bên này của tôi thì quả thực là xấu hổ muốn chết.



Tất cả mọi người trên xe buýt đều im phăng phắc, quay đầu nhìn qua tôi với ánh mắt quỷ dị.



Tôi còn nhìn thấy bác tài xế hình như cũng ngước mắt nhìn qua kính chiếu hậu.



Tôi nhất thời lúng túng, không kịp tắt tin nhắn thoại, thế là ngay lập tức nội dung các tin nhắn thoại tự động liên tục nhảy ra.



“Mẹ nó! Hắn vẫn còn đang làm kìa!”



Tôi hoảng hồn ấn nút tắt, quay sang xung quanh giải thích, “Của bạn tôi gửi tới…”



“Thật không vậy? ‘Tự xử’ ngay trong tàu điện ngầm?” Có người tò mò lên tiếng hỏi.



“Chắc là vậy.” Tôi nhìn tin tức trong nhóm chat.



Người đó tiếp tục kêu lên: “Bảo bạn cậu livestream đi!”



Phần lớn những người xung quanh đều lộ ra ánh nhìn khinh bỉ, có người lên tiếng nói chuyện, tuy chẳng ai quen biết ai nhưng trên xe đã bắt đầu bàn tán xôn xao cái chủ đề này. Hai phương tiện giao thông công cộng xe buýt và tàu điện ngầm này trở thành đề tài chính của mọi người trên xe, có người thì lên án những tên bệnh hoạn, có người thì đầy vẻ từng trải, kể lại chuyện bản thân mình từng gặp phải những tên bệnh hoạn như thế.



Di động của tôi lại rung lên, là Tí Còi đã gửi qua một loạt icon biểu cảm nghi ngờ. Khung chat của Quách Ngọc Khiết cũng đang tiếp tục cập nhật, xem ra cô ấy đang thật sự cảm thấy kinh tởm. Hơn nữa, cô nàng có sức mạnh thần thánh này còn tỏ vẻ rằng nếu như không phải trên tàu đang chật chội thì cô ấy nhất định sẽ xông tới, đập cho thằng cha thô bỉ kia một trận ra trò.



Bất chợt trên xe có người la lên “Ái chà chà! Trên mạng có người đăng video lên rồi nè! Quả thật là có người đang này kia trên tàu điện ngầm kìa!”



Rất nhiều người không hẹn mà cùng đồng loạt rút điện thoại ra, có người còn tự làm quen muốn cùng người bên cạnh xem chung nữa.



Xe buýt đã đến trạm, nhưng nhất thời không ai chịu xuống xe.



Đây là một minh chứng hùng hồn cho sức mạnh của sự hóng hớt.
“Mẹ nghĩ nhiều quá, tên biến thái kiểu này làm gì nhiều như thế chứ.” Em gái không cho là đúng.



Tôi nhớ là em gái thường ngày cũng không đi tàu điện ngầm, nên cũng yên tâm.



Ăn cơm tối xong, tôi rút tập hồ sơ sự kiện “Tên biến thái trong tàu điện ngầm” trong tủ hồ sơ ra.



Vụ này xảy ra vào năm 2014, phía ủy thác có ba người, lúc đó Hà Tĩnh Bình 23 tuổi, Lữ Văn Sơn 37 tuổi và Vương Mai 32 tuổi. Vương Mai không phải là người bị hại, mà là cô con gái Thiến Thiến của cô ta. Tôi xem lại các video trong hồ sơ để xác nhận lại một cách kĩ càng rằng người ủy thác Lữ Văn Sơn ấy chính là tên biến thái hôm nay.



Lúc này Trần Hiểu Khâu gọi điện cho tôi.



“Trong hồ sơ của Thanh Diệp có ghi thông tin của người ủy thác đó không?”



“Có.” Tôi nói thông tin trong đó cho Trần Hiểu Khâu nghe, rồi nghi ngờ hỏi, “Cục cảnh sát không điều tra ra được sao?”



“Chưa. Người đó đã tỉnh táo trở lại, nhưng không chịu hợp tác với cảnh sát. Trên người ông ta cũng không có giấy tờ, nếu muốn điều tra thì không tiện bằng chỗ của anh.” Trần Hiểu Khâu thẳng thắn nói.



Ở chỗ của tôi có thể biết ngay được tên, số điện thoại và nơi ở năm đó thì đương nhiên là quá tiện lợi rồi.



Trần Hiểu Khâu còn hỏi tôi thông tin của hai người ủy thác còn lại, rồi cảm ơn và cúp máy.



Tôi lên mạng đọc lướt qua những nội dung có liên quan đến sự kiện này, đã có những người nhảy ra nhận là đồng nghiệp, bạn học cũ, em họ, chị dâu này nọ… của Lữ Văn Sơn, nhưng không biết có thật hay không.



Cái người quay phim thích tò mò kia còn chạy đến cổng cục cảnh sát, đi lòng vòng bên ngoài cục muốn quay cho bằng được Lữ Văn Sơn.



Tôi tùy tiện mà lướt qua các trang mạng, giống như một người bình thường đang xem một sự kiện nóng hổi, nhưng trong đầu không có chút suy nghĩ nào. Tôi sờ vào điện thoại, chần chừ không biết có nên gọi điện thoại cho Cổ Mạch và Nam Cung Diệu hay không.



Chuyện gì cũng tìm họ thì rõ ràng là quá vô dụng rồi. Hơn nữa chuyện này họ có cách gì sao? Trước đây, ủy thác sự kiện “Tên biến thái trên tàu điện ngầm” cũng vì người ủy thác hủy bỏ mà Thanh Diệp đã tạm dừng điều tra, cuối cùng là trực tiếp dừng lại luôn.



Tôi suy đi nghĩ lại một hồi vẫn quyết định gọi điện cho Cổ Mạch, bên đó nhấc máy lên, tôi vẫn chưa lên tiếng thì Cổ Mạch đã chẳng mấy niềm nở nói: “Được rồi, được rồi, tôi đã xem được trên tin tức, đừng phí lời nữa làm gì.”