Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 584 : Ác mộng
Ngày đăng: 16:48 30/04/20
Một mặt thì tôi cảm thấy bất ngờ, còn một mặt lại cảm thấy bất an.
Hai người này không có chuyện gì thì sẽ không ra khỏi nhà, lại càng không muốn trở về Phòng Nghiên cứu Hiện tượng Quái dị Thanh Diệp.
Nhất thời tôi vẫn chưa tiến tới chào hỏi ngay.
Nam Cung Diệu nhìn thấy tôi trước, vẫy tay với tôi. Cổ Mạch cũng quay đầu lại, không nhúc nhích, hay tay đút vào túi quần.
Tôi ngập ngừng đi qua bên đó, “Sao hai người lại tới đây?”
“Ma Cô nghe thấy một vài âm thanh.” Nam Cung Diệu giải thích với tôi, đẩy gọng kính trên sống mũi.
Tôi lập tức nhìn sang Cổ Mạch.
Vẻ mặt của Cổ Mạch trông rất nghiêm túc, không còn thái độ lười biếng kia nữa, nhìn có vẻ nghiêm chỉnh hơn rất nhiều.
Tim tôi đập mạnh như muốn nhảy lên tới cổ họng.
“Gần đây cậu đã làm những gì?” Cổ Mạch chất vấn tôi.
Tôi đơ ra.
Gần đây đã làm những gì… Điều tôi nghĩ tới đầu tiên đó là sự biến hóa năng lực của mình. Tôi không giấu giếm, đem chuyện tàu điện ngầm và chuyện năng lực suy yếu kể cho Cổ Mạch và Nam Cung Diệu nghe.
Ánh mắt hai người nhìn tôi đều có chút kỳ lạ.
“Sao thế?” Tôi thấp thỏm trong lòng.
“Xem ra thì vấn đề có chút nghiêm trọng rồi.” Nam Cung Diệu nói, do dự một lát, đưa ánh mắt dò hỏi về phía Cổ Mạch.
“Tốt nhất là gần đây cậu đừng có dùng năng lực nữa.” Cổ Mạch nói không khách khí.
Tôi càng thêm khẩn trương, “Nguy hiểm tới tính mạng sao? Hay là có vấn đề khác… ‘Tốt nhất là gần đây đừng dùng’? Chuyện suy yếu này chỉ là tạm thời thôi ư?”
Hiếm có một lần tôi phản ứng được nhanh như vậy, trong lòng có một chút vui mừng.
Nam Cung Diệu vẫn tiếp tục do dự.
Cổ Mạch nói một cách quyết đoán: “Không biết.”
Tôi thất vọng suy sụp bả vai, “Không biết?”
Tôi đứng ngây ra một lúc rồi mới rời khỏi phòng nghiên cứu.
Thứ hai đi làm, Trần Hiểu Khâu nói về tình hình tiếp theo của vụ án.
Do Trần Dật Hàm đích thân giám sát nên năng suất làm việc của cảnh sát cũng khác hẳn. Họ đã điều tra ra được thân phận của tên tội phạm cưỡng dâm kia. Gã ta là một người đàn ông trung niên tên Hứa Quân, đã li hôn, không có con cái, cha mẹ đều đã mất. Gã ta không phải là người của thành phố Dân Khánh, chỉ là khoảng hơn 20 năm trước từng tới thành phố Dân Khánh để công tác. Mốc thời gian trùng khớp với thời gian mà con gái của Tần Di Quyên chết. Ngoài ra, Trần Dật Hàm đã liên hệ với cảnh sát nơi Hứa Quân sinh sống, phát hiện được có hai vụ án cưỡng dâm chưa tìm ra được hung thủ. Người bị hại bị cưỡng hiếp nhưng không gây nguy hiểm tới tính mạng, thủ đoạn gây án lại trùng khớp với thói quen gây án của Hứa Quân.
Tính cách và những gì mà Hứa Quân trải qua cũng rất phù hợp với tình huống của những vụ án này.
Trước kia sau khi say rượu, Hứa Quân từng có hành vi cưỡng hiếp người khác ở trước đám đông nhưng không thành, rồi bị công ty cũ đuổi việc. Người vợ li hôn với gã ta là bởi vì không thể chấp nhận được nhu cầu tình dục quái dị của gã, quá trình li hôn của hai người vô cùng ồn ào, xôn xao đến mức ai cũng biết. Chuyện cưỡng hiếp không thành và li hôn đã gây đả kích lớn cho Hứa Quân, sau đó có xu hướng trầm cảm.
Nếu vậy thì tôi có thể lý giải được phản ứng của hồn ma Hứa Quân sau khi bị người ta phát hiện rồi.
Có lẽ cũng bởi vì loại ám ảnh tâm lý này, cho nên khi ấy hồn ma của Hứa Quân hoàn toàn không thể thắng được hồn ma của Đậu Tiểu Võ, do đó biến mất cùng nó.
Thi thể của Hứa Quân được cảnh sát tìm thấy trong trạm tàu điện ngầm, đúng là trạm tàu điện ngầm ở bên cạnh trường học của em gái tôi. Thi thể được giấu ở phía trên trạm tàu. Bên cạnh đường ống dẫn của máy điều hòa trung ương, trên thi thể và ở xung quanh có phát hiện một số hung khí gây án của Hứa Quân.
Trước mắt, vụ án còn rất nhiều điểm nghi vấn. Phía cảnh sát suy đoán là Hứa Quân đã tấn công Từ Y Thiến, nhưng tại sao hai người họ lại đi vào trong đường hầm tàu điện ngầm, Hứa Quân bị giết như thế nào, sao lại xuất hiện ở bên cạnh máy điều hòa trung ương? Những điều này đều không thể giải thích được.
Lời giải thích mà tôi nghĩ ra được đó là Từ Y Thiến bị Đậu Tiểu Võ dụ đi vào trong trạm tàu điện ngầm, tên biến thái Hứa Quân nhìn thấy một cô gái đi vào chỗ hẻo lánh nên nổi lòng xấu xa đi theo.
Rốt cuộc sự thật ra sao thì hiện tại hồn ma của ba người đều đã tan thành mây khói nên không ai có thể biết được nữa.
Tất cả đã kết thúc hết rồi.
Sau khi tan làm, Quách Ngọc Khiết quyết định trở lại ngồi tàu điện ngầm. Cô ấy đã quên hết những mối băn khoăn kia rồi.
Cả đêm tôi đều ngủ không ngon giấc.
Tiếng tàu chạy ầm ầm, tiếng hét của người phụ nữ, tiếng cười nham hiểm của Hứa Quân, trận hỏa hoạn của hai mươi năm trước, dị không gian trong tòa nhà số 6, cánh cửa trong phòng nghiên cứu…
Những hình ảnh và âm thanh hỗn loạn đan xen vào nhau tràn ngập trong đầu tôi.
Khi mọi thứ yên tĩnh trở lại thì tôi nhìn thấy phòng nghiên cứu hiện ra trong bóng tối.
Ánh trăng chiếu rọi qua ô cửa sổ, Diệp Thanh vẫn đứng ở chỗ cũ mà anh ta hay đứng.
Tôi vô thức muốn lên tiếng, muốn đi qua bên đó.
Nhưng bóng dáng của Diệp Thanh đột nhiên biến mất rồi.