Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 64 : Chân tướng

Ngày đăng: 16:41 30/04/20


Trần Hiểu Khâu theo tôi đến Thanh Diệp, trên đường chúng tôi không nói với nhau lời nào.



Lần đầu tiên đến Thanh Diệp, cô ấy quan sát tứ phía. Hình ảnh đập vào mắt trước tiên chính là dấu vết đầy bụi bặm in trên ghế sô pha.



Tôi cảm thấy hơi ngại ngùng, dẫu sao thì đó cũng là dấu mông của tôi, nên chỉ có thể mở miệng nói: “Là tôi đã nhặt được cái hộp thiết ở trong căn phòng này.”



Trần Hiểu Khâu bị tôi làm thay đổi sự chú ý, nên theo tôi đi vào hành lang phía trong.



Tôi vừa mở cái thùng giấy ra liền nhìn thấy chiếc hộp thiết đó, bên trong hộp, mẩu xương mèo vẫn nằm yên bất động.



Trần Hiểu Khâu cũng không nói lời nào.



Tôi không nhịn được nên hỏi: “Bây giờ cô vẫn nghĩ là tôi bị loạn thần kinh chứ?”



Trần Hiểu Khâu chớp chớp đôi mi, “Có thể là người của Thanh Diệp đang giả thần giả quỷ.”



“Vậy bọn họ nhất định là cao thủ đẳng cấp phi thường.” Tôi nói một câu bông đùa, chứ không để bụng tới thái độ không tin của Trần Hiểu Khâu. Tôi nghĩ, người của Thanh Diệp cũng sẽ không chấp nhất, sẽ không cảm thấy bị mạo phạm.



“Đi thôi.” Tôi đóng thùng giấy lại.



Trần Hiểu Khâu vừa đi tới cửa liền đứng yên bất động.



Tôi thấy cô ấy xoay đầu qua bên phải, liền hỏi: “Bức tranh đó có vấn đề gì sao? Kiệt tác?”



Bức tranh trừu tượng đó tôi nhìn không hiểu, nhưng Trần Hiểu Khâu có thể hiểu. Xem ra cô ấy là kiểu người phụ nữ trí tuệ rất có văn hoá.



“Ờ. Trí nhớ của tôi không có sai.” Trần Hiểu Khâu nói ra một câu quái lạ, “Lúc chúng ta bước vào, bức tường bên đó đích thị là một bức tranh, chứ không phải cửa.”



Đầu óc tôi thấy ong ong, bước nhanh ra khỏi phòng, quay đầu!



Phía đầu hành lang xác thực là một cánh cửa, chứ không phải bức tranh trừu tượng mà lần trước tôi đã nhìn thấy!



Cho dù tôi đối với Thanh Diệp đã có sự tín nhiệm, còn cảm thấy thiện cảm từ họ, nhưng lúc này đây tôi vẫn cứ cảm thấy ớn lạnh sống lưng.



Ngược lại Trần Hiểu Khâu đúng là to gan, cô ấy đã đi mở cửa rồi.
“Chưa từng bị bắt luôn sao?” Tôi cảm thấy khó tin.



Trần Hiểu Khâu lắc đầu, “Hai người này là tội phạm bẩm sinh, không lưu lại manh mối gì. Rất nhiều cảnh sát có kinh nghiệm phong phú đều đã bỏ lỡ.”



“Sao ông ta bị điên vậy?” Tôi dần dần bình tĩnh lại, tiếp nhận một sự việc đẫm máu ghê rợn.



“Hắn nói, hắn đã nhìn thấy Vương Hồng. Vương Hồng vẫn luôn đứng bên cạnh hắn, nhìn vào hắn. Cảnh sát trong tù nói, sau khi hắn thú tội xong liền hướng về phía không khí mà van xin Vương Hồng buông tha cho hắn, kêu la tới nỗi giọng nói cũng vỡ ra. Còn tất cả những thực khách trước đây đều bị trúng độc, nguyên nhân là do lúc hắn đang gia công thịt thối đã nhìn thấy hồn ma của Vương Hồng, sợ quá làm sai một loại nguyên liệu.” Trần Hiểu Khâu lộ rõ vẻ gay gắt.



Các bảo vệ trong tù nếu không nghiêm ngặt thì cũng rất chặt chẽ. Người của Thanh Diệp phải trở thành nhân vật Kaito trong truyện tranh manga mới có thể động tay động chân với lão Lý ở đó. Thậm chí nếu họ thật sự có khả năng phi thiên độn thổ như Kaito, có thể vượt qua hàng rào phòng vệ của nhà tù, thì làm sao có thể trong thời gian một ngày ngắn ngủi khiến cho tên tội phạm giết người lão Lý này phát điên được chứ?



“Đây thật sự mới là tác dụng của mẩu xương đó sao?” Trần Hiểu Khâu nhẹ giọng nói.



Mẩu xương đó khiến cho ông Lý nhìn thấy hồn ma của bà Vương, bị dọa sợ đến mức phát điên.



Như vậy, bà Vương đã có thể yên nghỉ từ lúc này rồi chăng?



Tôi nhớ lại cánh cửa đó, quay đầu lại phát hiện cửa đã lại biến thành bức tranh một lần nữa.



Trần Hiểu Khâu cũng nhìn thấy, nhưng không nói lời nào.



Chúng tôi lặng lẽ rời khỏi Phòng Nghiên cứu. Lúc đóng cửa dường như tôi lại nhìn thấy đóng đen bên cạnh tủ hồ sơ.



Cửa đã đóng.



Tôi biết bản thân mình cuối cùng đã không dùng sức, là cánh cửa tự nó đóng lại.



Ngày thứ hai, từ chỗ Trần Hiểu Khâu tôi biết được thêm nhiều chi tiết về vụ án này.



Trong danh sách ba người bị ông Lý giết chết có Trương Hiên, Tôn Càn và một phụ nữ vô danh. Hai người trước là nạn nhân được Thanh Diệp điều tra ra từ vụ án “Quái thai Tết Nguyên Đán”. Trương Hiên đang lái xe thì bị ông Lý chặn đường cướp giết rồi quăng xác. Tôn Càn và người phụ nữ không biết thân phận kia trong lúc đang hẹn hò thì bị ông Lý giết chết, sau đó còn dàn cảnh người phụ nữ giết chết Tôn Càn rồi tự sát. Như lời ông Lý đã nói, người phụ nữ đó có thể là gái mại dâm, đây cũng có thể là nguyên nhân mà phía cảnh sát không điều tra ra thân phận của cô ta.



Lúc tôi nghe kể về ba người này liền hoàn toàn chết lặng.



Nó… chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên thôi sao?