Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 664 : Mã số 036 - đứa trẻ ma trong giấc mộng (3)
Ngày đăng: 16:49 30/04/20
“Với họ sao… Họ sẽ nói à? Tôi…”
“Chị Thang này, đến lúc đó chị cũng có thể có mặt. Quan hệ của chị với chồng và mẹ chồng chắc chưa đến mức quá tồi tệ chứ?”
“Chưa… Tôi chỉ là… Những giấc mơ đó đáng sợ quá, bây giờ lại…”
“Bây giờ nó đã ảnh hưởng đến hiện thực rồi, chuyện này trở nên rất cấp bách, cần phải nhanh chóng xử lý.”
“Tôi… Tôi biết rồi…”
Ngày 21 tháng 5 năm 2006, phân tích file ghi âm. File ghi âm 03620060520G.wav.
“… Tay nó… tay nó như một tảng băng, lạnh khủng khiếp…”
Click!
“Không có âm thanh. Các cậu cũng không nhìn thấy đứa trẻ ma nào đúng không?”
“Không thấy.”
Ngày 21 tháng 5 năm 2006, nhận cuộc gọi của người ủy thác. File ghi âm cuộc gọi 200605211242.mp3.
“Xin chào chị Thang...”
“Hôm qua tôi lại nằm mơ…”
“Bùa hộ thân không có tác dụng sao?”
“Không có. Tôi lại mơ thấy đứa trẻ đó nữa. Lần này tôi đang bế nó, nó nằm trong ngực tôi. Tay tôi đang đỡ lấy cổ nó. Nhưng mà… nhưng cảm giác dưới tay không đúng lắm. Tôi chạm phải thứ gì đó dính nhớp. Không phải mồ hôi, là… là máu… Lúc tôi cúi đầu nhìn xuống, liền nhìn thấy đầu của nó từ từ tuột xuống. Nguyên cả cái đầu nó cứ thế… cứ thế rớt xuống đất. Tay của nó vẫn còn níu lấy tôi, trên… trên tay tôi, trên người tôi toàn là máu…
“Chị Thang, hiện tại tâm trạng của chị đang rất kích động. Lần trước tôi đã nói qua rồi, tâm lý rất quan trọng. Chị cứ như vậy thì thật sự rất nguy hiểm. Có khả năng là đứa bé đó đã được siêu độ rồi, nhưng do chị cứ mãi nhớ đến nên mới mơ thấy nó.”
“Là như vậy sao…”
“Đây là chuyện rất có khả năng xảy ra. Tư tưởng của con người có sức mạnh rất lớn. Nếu chị nghe thấy quá nhiều chi tiết thì sau đó có thể sẽ còn mơ thấy rõ ràng hơn nữa.”
“…”
“Xin chị yên tâm, chúng tôi được chị ủy thác làm việc, ưu tiên được cân nhắc số một vẫn là lợi ích của chị.”
“Phù… Thôi được rồi. Tôi ở trong phòng…”
“Cảm ơn sự hợp tác của chị.”
Cộp cộp… Cạch!
“Anh Tưởng, bây giờ anh có thể nói thật được chưa?”
“Tôi… Lúc nãy tôi nói đều…”
“Anh Tưởng, chuyện này có liên quan đến sự an toàn của vợ anh đấy.”
“… Haizz… Tiểu Dung… Đứa bé đó… thật sự là con của Tiểu Dung đấy.”
“Ý anh là… Nó là cốt nhục do chính chị Thang sinh ra?”
“Phải, là con của tôi với Tiểu Dung. Lúc chúng tôi vừa lấy nhau thì cô ấy đã mang thai rồi. Cô ấy từ chức ở nhà để dưỡng thai. Mẹ tôi rất xem trọng đứa con này, từ dưới quê lên đây, ở luôn trong nhà. Mẹ cô ấy cũng thường xuyên lui tới thăm nom. Chúng tôi đều rất vui sướng. Thế nhưng… tình trạng của cô ấy ngày một tệ đi. Các triệu chứng khi mang thai không được tốt. Sau đó đi khám thai, bác sĩ nói có thể quá trình phát triển của thai nhi có vấn đề, có khả năng là… quái thai... Không khí trong nhà chốc lát liền căng thẳng. Tình trạng của Tiểu Dung càng tệ hơn. Đến đợt khám thai thứ hai, bác sĩ lại nói không có vấn đề gì. Chúng tôi đã đi khám ở mấy cái bệnh viện, nhưng cách nói không giống nhau lắm. Bác sĩ bảo là có lẽ do liên quan đến cách kiểm tra, có khả năng sẽ chẩn đoán sai. Lúc sinh đứa bé cũng sẽ có rất nhiều nguy cơ, cần mẹ và người thân kí bản cam kết. Vốn dĩ cô ấy đã rất lo lắng rồi, nghe bác nói vậy liền có chút… Chúng tôi đến bệnh viện Sức khỏe mẹ và bé khám thật kĩ một lần nữa. Đó là bệnh viện phụ sản tốt nhất của thành phố rồi. Các chuyên gia bên đó nói với tôi là Tiểu Dung có lẽ đã mắc chứng trầm cảm trước kì sinh. Chứng bệnh này chúng tôi chưa hề nghe qua. Mẹ tôi và cha mẹ vợ đều thấy chuyện này giống như là do mấy bác sĩ của bệnh viện làm ra để chối bỏ trách nhiệm thôi. Họ đều đã từng sinh con mà chưa hề gặp chuyện như vậy. Lúc đó… Lúc đó tôi cũng chỉ nghĩ là Tiểu Dung quá lo lắng cho đứa bé. Các hiện tượng lúc mang thai trước đây không tốt, cứ nôn suốt, sau đó đi khám lại cho ra kết quả có vấn đề, nên cô ấy đã rất lo lắng. Sau đó, đến ngày sinh…”