Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 797 : Mã số 004 - Đầu gà thân người (6)
Ngày đăng: 16:51 30/04/20
“Xin chào, chị Cố. Chúng tôi muốn tìm hiểu một chút về tình hình khu dân cư trên đường An Nam mà chị đang sống. Gần đây trong khu dân cư xảy ra một vụ đột nhập trộm cắp tài sản, chị và đồng nghiệp của chị là người báo cảnh sát lúc đó, đúng không?”
“Vâng, ồ, cũng không phải… Không phải là đột nhập trộm cắp, trong căn nhà đó không có đồ đạc gì cả, là một căn nhà trống.”
“Chị sống trong khu dân cư đó bao lâu rồi?”
“Chắc khoảng một năm rồi… Tôi vào làm được một năm, được công ty sắp xếp ở trong kí túc xá chỗ đó.”
“Vậy trong khoảng thời gian một năm đó, chị chưa từng phát hiện bên phía tòa nhà đối diện có những tình huống kì lạ như vậy hay sao?”
“Không. Do bình thường tôi khá bận, thời gian nhàn rỗi trong phòng không nhiều lắm, rèm cửa sổ trong phòng cũng chẳng kéo ra… Chuyện đó, người phát hiện chuyện này là đồng nghiệp mới của tôi, nhưng mà cô ấy đã xin nghỉ rồi. Có lẽ mọi người nên hỏi cô ấy thì hơn. Chuyện này là do cô ấy phát hiện ra trước. Cô ấy phát hiện phía đối diện có người nhìn sang chỗ chúng tôi, nếu không thì chúng tôi vẫn không biết được.”
“Lúc trước chị sống ở đó một mình sao?”
“Còn có hai người đồng nghiệp khác. Hai phòng ngủ một phòng khách, có bốn người ở, hoàn cảnh sống cũng rất tốt. Trước đây chúng tôi đều không phát hiện vấn đề gì.”
“Chị sống ở đó một năm có nghe được tin tức gì không? Theo chúng tôi được biết thì đây không phải là lần đầu căn nhà đó bị đột nhập.”
“Không có. Bình thường công việc của chúng tôi cũng khá bận, vả lại trong cái khu dân cư cũ đó, những người hàng xóm đều quen biết nhau. Chúng tôi từ bên ngoài tới, không dễ tiếp xúc cho lắm.”
“Còn một vấn đề nữa. Chị và những người đồng nghiệp khác có từng nhìn thấy người mà đồng nghiệp của chị nhìn thấy không?”
“Không có. Chắc là cô ấy không bịa chuyện đâu đúng không? Cũng không cần thiết phải làm như vậy mà. Vả lại về sau đi qua nhà đó xem, đúng là có người đã từng vào.”
“Được rồi, cám ơn sự hợp tác của chị ngày hôm nay.”
“Không có gì.”
Ngày 7 tháng 6 năm 2001, phân tích file ghi âm. File ghi âm.
“…”
“Ông Tiền, nhắc nhở ông một chút. Chúng tôi đã tốn không ít công sức để tìm được ông, cũng tốn không ít công sức để làm bài báo này. Cho dù kết quả không như mong đợi, thì tờ báo cũng đã định ngày xuất bản, những bài báo nên xuất bản thì vẫn sẽ được xuất bản.”
“Tôi không biết gì cả. Khi cả nhà họ đi cũng chưa từng thông báo cho tôi biết. Cho dù các cậu có uy hiếp tôi thì cũng chẳng có tác dụng gì. Theo tôi thấy, nếu các cậu muốn tìm thì nên đi tìm ông anh vợ của nó đi. Nó qua lại rất thân với đằng nhà vợ nó, người trong nhà thì lại có chút xa cách. Có cái gì tốt cũng bị vợ nó đưa qua nhà mẹ đẻ hết rồi!”
“Ông Tiền, chúng tôi có thể tìm được ông, nếu đã tìm tới ông thì đương nhiên là có lí do.”
“…”
“Nếu ông đã không còn gì để nói vậy chúng tôi xin về trước.”
Két két.
Cộp, cộp, cộp…
“Đợi một chút. Các cậu…”
“Ông Tiền có manh mối gì muốn cung cấp sao?”
“Chuyện này… Tôi vốn dĩ là thực sự không biết. Tôi cũng không có tham gia…”
Cộp, cộp, cộp…
Két két.
“Chúng tôi không vội, ông Tiền có thể từ từ nói. Nếu như có thể thì chúng tôi muốn biết một chút về tình hình gần đây của ông Tiền Dũng Cường trước.”