Hỏa Bạo Tình Nhân
Chương 10 :
Ngày đăng: 02:53 19/04/20
Ngọ Duy Trung biết Vương Hàng Da tìm Quý Lộng Xuân đến chỗ hắn, đã là chuyện nửa canh giờ. Hắn buổi sáng đi bên ngoài làm việc, gặp mấy lão khách nhân, tán gẫu trời đất, đương nhiên trách không được nói đến chuyện Quý Lộng Xuân muốn xây học đường oanh oanh liệt liệt.
Trong đó có một vị khách nhân nhắc qua Vương Hàng Da, đối với Ngọ Duy Trung lắc đầu nói: “Vương Hàng Da này sau khi thấy Quý Lộng Xuân liền khen hắn bộ dạng kiều diễm, nếu không ngoạn, cả đời sống cũng uổng phí, thật sự vô sỉ đến cực điểm. Quý Lộng Xuân từ trước đến nay phẩm đức tự cao, hẳn là lường trước mà nói thôi, không thể tưởng được……”
“Không thể tưởng được cái gì?” Ngọ Duy Trung vội vả truy vấn.
Khách nhân kia đem thanh âm đè thấp, “Hai ngày trước, Vương Hàng Da ở tiệc rượu mời khách, uống rượu, nói Quý Lộng Xuân hôm nay muốn đi cùng hắn nói chuyện khu đất, đắc ý dào dạt nói thịt ngon đến miệng chết không làm cho hắn bay, chúng ta đoàn người là bồi cười mà thôi, nhưng nhìn bộ dạng hắn ki rất có thể nắm chắc, ta xem Quý Lộng Xuân mắc tai ương, ai chẳng biết nói Vương Hàng Da việc hạ lưu gì mà không làm được.”
Khách nhân nói xong, nhớ tới trước đó vài ngày Quý Lộng Xuân thường hướng Ngọ gia đến, mà Quý Lộng Xuân và đệ đệ diện mạo đáng yêu cũng thường cùng Ngọ Chí Hiếu dính cùng nơi, xem ra Quý ngọ hai nhà hẳn là bằng hữu, nói sau này Quý Lộng Xuân vì chuyện học đường hao tâm tốn sức như thế, cũng không thể làm cho hắn có hại, bởi vậy hắn dặn dò Ngọ Duy Trung.
“Nghe nói ngươi mấy ngày nay ở cùng Quý Lộng Xuân, khuyên hắn cẩn thận một chút nếu không đến chỗ Vương Hàng Da, không nên đi một mình để tránh lọt vào tên ác bại hoại đó, cẩn thận luôn là thượng sách.”
Ngọ Duy Trung nghe nói xong nói tạ ơn lập tức chạy vội đến Quý gia, mỏ cửa là Quý Oánh Hạ, Ngọ Duy Trung mồ hôi ướt đẫm, thở hổn hển như ngưu hỏi: “Ca ngươi đâu? Có ở nhà hay không?”
Quý Huỳnh Hạ nhìn hắn chạy đến không kịp thở, thần sắc lại thập phần lo lắng, liền không dám gạt hắn.
“Ca ta nói hôm nay muốn đi tìm Vương Hàng Da nói chuyện khu đất, nói tới bây giờ còn không trở về, không biết vì sao nói lâu như vậy.”
Ngọ Duy Trung tâm khẩu thiếu chút nữa vỡ ra, ngay cả ngữ khí cũng không ổn, “Sao, đi bao lâu?”
“Đi một canh giờ rồi.”
Ngọ Duy Trung lung lay một chút, sắc mặt một mảnh tái nhợt, nhìn bộ dáng hắn như vậy, Quý Huỳnh Hạ nóng nảy.
“Làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì sao?”
Quý Lộng Xuân đã đi lâu như vậy, cho dù tái ra sức chống cự như thế nào, chỉ sợ cũng sớm bị lăng nhục, nhưng lời này làm sao có thể nói ra làm đệ đệ duy nhất của y lo lắng sợ hãi thêm?
“Không có việc gì, ta gọi là A Hiếu đến đây cùng ngươi, ngươi tại đây hảo hảo đợi, ta sẽ dẫn ca ngươi trở về.”
Quý Huỳnh Hạ không biết phát sinh chuyện gì, chỉ thấy Ngọ Duy Trung không nói rõ ràng, sắc mặt lại mây đen mù sương, ngược lại làm cho người ta càng lo lắng, hắn hoang mang lo sợ đỏ hốc mắt, nghe Ngọ Duy Trung phân phó, đành phải liên tiếp gật đầu.
Ngọ Duy Trung lập tức hướng Vương gia chạy đi, hắn chưa từng chân chính muốn giết người, nhưng giờ phút này nếu là có thể, hắn nhất định đem Vương Hàng Da cấp làm thịt!
Cho dù táng gia bại sản, Ngọ Duy Trung cũng muốn đem Vương Hàng Da hủy diệt hoàn toàn, ăn tươi nuốt sống, cho hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ ——
Không, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng không bồi được sự trong sạch của Lộng Xuân? Hắn muốn giết tên đê tiện đó, chém trước mười tám đao rồi nói sau!
Vương phủ tọa ở trấn bên kia, Ngọ Duy Trung một đường chạy như điên, đi ngang qua phố mua đao kiếm, hắn không chút suy nghĩ, vừa vào cửa hàng đã thảy bạc cầm một đao lớn nhất chạy đi, lại lấy chút bạn vụn phân phó đến hắn báo tin, bảo Ngọ Chí Hiếu đến Quý gia cùng Quý Oánh Hạ.
Ngọ Duy Trung uy phong lẫm lẫm cầm quan đao lớn, đằng đằng sát khí thẳng hướng nhà Vương Hàng Da đích, thủ vệ nhìn thấy hắn đem đại đao có thể chặt bỏ vài cái đầu người, tất cả đều sợ tới mức phát run.
“Ngọ, Ngọ đại thiếu gia, lão gia nhà ta hôm nay…… không tiếp khách…… xin mời……”
“Ta không phải khách, ta tới là muốn giết cái tên không thiện lương hỗn đản nhà ngươi, tránh ra cho ta!”
Ngọ Duy Trung một cước đá văng đại môn, thủ vệ bị hắn hù sợ tới mức chạy tán loạn, chạy chạy trốn trốn. Hắn hét lớn một tiếng: “Quý Lộng Xuân ở nơi nào?”
Có tôi tớ nhát gan núp sau cây, run giọng nói: “Ở…… ở trong đại sảnh, lão gia phân phó khóa cửa, không có chỉ thị không thể mở……”
Đáng giận! Dám tại đại sảnh lăng nhục Quý Lộng Xuân mẫu đơn mảnh mai, quả thật là tiểu nhân bỉ ổi vô sỉ!
Ngọ Duy Trung nhằm phía cửa đại sảnh, chỉ nghe thấy bên trong thanh âm khàn khàn truyền đến, tiếng cầu xin tha thứ, lại mỏng manh cơ hồ nghe không thấy, nhất định là người bị khi dễ tới cực điểm, mới có thể phát ra loại thanh âm đáng thương như thế.
Quý Lộng Xuân không trả lời vấn đề, còn chuyên chú nghe đáp án. “Nguyên lai là dùng du cao mạt trơn…… còn gì nữa?”
Quý Oánh Hạ mặt càng đỏ hơn, “Hiếu Hiếu nói, lúc trước tiểu quan kia ở dưới chăn bông, dùng tay và miệng ngoạn địa chỗ kia của hắn, làm cho hắn thật thoải mái, hắn bảo ta thử xem xem, hắn vừa rồi…… vừa rồi dùng phương pháp đó đối với ta làm……”
“Hiệu quả như thế nào?”
Quý Oánh Hạ mặt đỏ sắp thiêu cháy, cảm thấy thẹn nói: “Thật sự thoải mái lắm, không bao lâu ta bị hắn……”
Nghe đệ đệ nói một đống chuyện, Quý Lộng Xuân ghi tạc trong đầu, sau đó đối Quý Oánh Hạ nói: “Phu thê các ngươi trọ một đêm ở đây đi, ca…… ca có chút việc, sáng ngày mai hãy trở về.”
“Ca, ngươi đối ta thật tốt.”
Quý Oánh Hạ cảm động đến cực điểm, nghĩ rằng ca ca là muốn hắn cùng Hiếu Hiếu một chỗ, hồn nhiên không biết tâm sự của Quý Lộng Xuân.
Quý Lộng Xuân lập tức lôi kéo Ngọ Duy Trung rời khỏi nhà, một đường trở về Ngọ gia, vào sương phòng Ngọ Duy Trung. Diệu Tử muốn dâng trà, Quý Lộng Xuân lại xua tay bảo hắn lui.
“Lộng Xuân, thể lực ngươi thật tốt, một đường chạy về đến cũng không ra mồ hôi……” Trái lại hắn suyễn sắp chết!
Quý Lộng Xuân không nói không cười, kéo tóc Ngọ Duy Trung lại hôn hắn, gấp rút thí nghiệp phương pháp Quý Oánh Hạ nói, Ngọ Duy Trung ôm lại y, hai người hôn nhau phế khí mới ngọt ngào tách ra.
“Lộng Xuân, ngươi, ngươi trở nên hảo nhiệt tình……” Ngọ Duy Trung thở gấp nói.
Quý Lộng Xuân cởi y vật hắn ra, thấp giọng nói: “Hôm nay Vương Hàng Da cởi quần ra, nghĩ rằng mạnh hơn ta, ta nếu là nam nhi mảnh khảnh chỉ sợ lần đầu đã bị tên khốn đó đoạt đi. Tưởng tượng đến người này còn không bằng hiến thân cho ngươi, huống chi ngươi tới cứu ta, lòng ta thật cảm động, cho dù ngươi có làm gì không tốt, không đúng, ngay lúc ngươi chạy tới, không phải vì thập phần yêu ta hay sao?”
“Ta yêu ngươi.”
Quý Lộng Xuân phóng tới khố hạ hắn, bắt đầu giải khai quần hắn, tim Ngọ Duy Trung thiếu chút bắn ra ngoài, quần vừa cởi ra, bộ vị nhiệt độ cực nóng liền nhảy ra đứng thẳng lên.
“Huống hồ không biết vì sao, nam nhân khác cởi quần ra, ta vừa thấy cái đồ vật thối kia của bọn họ liền cảm thấy dơ bẩn chán ghét, nhưng là của ngươi, không, sẽ không……” Quý Lộng Xuân âm điệu trở nên ngượng ngùng chút, Ngọ Duy Trung thưởng thức mặt y nổi lên mây đỏ, hạ thân càng ngạnh, Quý Lộng Xuân lại nói: “Nghe nói tiểu quan kia đối với Hiếu Hiếu làm vậy, Hiếu Hiếu cảm thấy thập phần hưởng thụ, ta nghĩ ta cũng có thể thử xem xem……”
“Làm cái gì?”
Ngọ Duy Trung còn chưa nói xong, Quý Lộng Xuân hai liền bao lấy bộ vị của hắn, đầu lưỡi chạm nhẹ vào mật dịch chảy ra từ bộ vị nam tính, trên mặt Ngọ Duy Trung một trận vặn vẹo, thiết chút nữa bùng nổ.
Thích! Quả thật thích đến cực điểm! Mặc kệ ai dạy Quý Lộng Xuân, hắn đều nguyện ý cảm tạ bao lì xì đỏ cho ngươi đó!
“A Hạ nói như vậy thật thoải mái, là thật sao?”
Ngọ Duy Trung lập tức trả lời, e sợ y không làm: “Là thật, thật thoải mái, Lộng Xuân, thật sự thoải mái tới cực điểm rồi!”
“Ân, ta đây tiếp tục……”
Quý Lộng Xuân tới gần hắn, môi, đầu lưỡi không ngừng lấy lòng Ngọ Duy Trung —- mặc kệ Quý Oánh Hạ nói gì đó, Quý Lộng Xuân nhất định làm được càng nhiều càng nhiều, y thoạt nhìn là người thông minh một suy ra ba, làm cho Ngọ Duy Trung sảng khoái cơ hồ lên trời.
Buổi tối này, bọn họ rốt cuộc làm xong việc tốt, ngay cả việc không nên cũng cùng nhau làm, loại cảm giác này thật tuyệt diệu! Ngọ Duy Trung cam đoan, ngày mai Quý Oánh Hạ vào cửa, hắn sẽ tặng một đống đồ trang sức, chỉ cần Quý Oánh Hạ nói hắn sẽ đưa!
Mà Quý Oánh Hạ ở Quý gia hồn nhiên không biết chính mình làm chuyện cho Ngọ Duy Trung cảm tạ, hắn nằm trong lòng ngực Ngọ Chí Hiếu, hai người ngọt ngào mật mật hôn vài cái, mãi cho đến khi mệt mỏi mới ngủ.
Ca ca thật tốt, để cho hắn cùng Hiếu Hiếu một chỗ, còn thuận tiện mang Ngọ Duy Trung đi, hắn chỉ biết ca ca hiểu rõ hắn nhất, có ca ca tốt như vậy cùng Hiếu Hiếu yêu thường hắn, đời này hắn không mong gì hơn.
Quý Oánh Hạ khóe miệng mang theo hương vị ngọt ngào, khi ngủ cũng tràn ý cười. Hắn cùng ca ca, Hiếu Hiếu cùng đại ca, bốn người ở cùng một chỗ. Như một đại gia đình vui vẻ, mộng nếu thành hiện thực, hắn nhất định sẽ phi thường, phi thường khoát hoạt…
Hoàn.