Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu
Chương 141 : Bạch cầu cấp lympho b (3)
Ngày đăng: 22:19 27/06/20
Biết được tin Tư Dĩnh mắc bệnh này là cô hoàn toàn sụp đổ, giống như lại sắp mất đi một thứ gì đó rất quan trọng và rất quen thuộc. Tôn Thiên Hàn tối qua được cô báo tin, cũng tức tốc bay sang.
Hai ông bà Tôn cũng từ Mỹ sang Nhật, trong lòng thật là lo lắng cho đứa cháu gái bé bỏng của mình.. Bản thân Uyển Đình cũng gạt bỏ đi tất cả công việc để ở lại bệnh viện chờ đợi kết quả từ việc xét nghiệm. Cuối cùng sau một ngày ở bệnh viện chờ đợi, kết quả cũng đã có.
- Bạch cầu cấp Lympho B của Tư Dĩnh là trình trạng tăng sinh các tế bào non ở trong tủy xương, ngăn chặn lại sự ức chế và hoạt động của các tế bào máu ở trong cơ thể bình thường. Chúng ta có thể chữa theo hai cách, hóa trị liệu và ghép tế bào gốc. _ Bác sĩ nữ cầm ở trên tay một sơ đồ phác thảo trị liệu đưa ra cho cô cùng với Thiên Hàn xem trước.
- Hóa trị sao? Như vậy cháu tôi có thể hết, đúng không? Xác suất bao nhiêu.
Thiên Hàn liên tục đặt ra câu hỏi, tiểu Dĩnh là cháu của anh, làm sao có thể ở yên trơ mắt làm ngơ được. Vị bác sĩ đó lại im lặng suy nghĩ gì đó, khoảng hơn một phút sau mới trả lời lại: " Xác suất cao hay thấp tùy thuộc vào cơ thể của bé nhưng chắc chắn sẽ hơn năm mươi rồi. Nhưng ở đây, chúng ta còn vấn đề khác. " _ Nghe thấy giọng cô ta có chút thay đổi, cả cô cùng anh lại hoảng sợ?
- Hóa trị liệu hoàn toàn có thể trị bạch cầu cấp, nhưng cái mà tôi thấy ở đây.. Cơ thể của Tư Dĩnh có nguy cơ rất cao, có thể tái phát lại lần nữa. Tôi đang có chút cân nhắc về việc ghép tế bào gốc.
- Cô đừng nôn nóng, không phải cứ có cùng huyết thống là tủy cũng sẽ tương thích đâu. Trước tiên chúng ta nên xét nghiệm trước đã, gia đình cũng chuẩn bị tinh thần. _ Vị bác sĩ kia nói xong là liền rời đi vì có một ca cấp cứu khác...
Bên trong phòng chỉ còn hai anh em ở đó, tiếng nấc của cô ngày càng lớn ướt đẫm cả vai áo của Thiên Hàn. Thật sự phẫu thuật ghép tủy đối với một cô bé chỉ mới ba bốn tuổi như vậy, có chút..
- Không sao, em cứ bình tĩnh đi, em đã cố gắng vượt qua được mọi thứ rồi thì cũng phải nên phấn chấn lên! _ Thiên Hàn sợ nhất là nước mắt phụ nữ, hiện tại chỉ biết dỗ cho cô nín khóc thôi đó.
- Tiểu Dĩnh từ nhỏ đã sợ đau, em cũng không nỡ. Là tại em, em đã không bên cạnh mà chăm sóc tốt cho nó. _ Trước tới giờ sức khỏe con bé vẫn luôn khỏe mạnh, bây giờ lại có bệnh như thế này thì người làm mẹ như cô sao có thể im lặng ngó lơ, tâm lặng như nước được?
- Nhưng con bé rất mạnh mẽ giống hệt như em vậy. Chúng ta vẫn nên cho bác sĩ xét nghiệm trước đi! _ Thiên Hàn là có chút lo sợ, nếu như tủy không thích hợp, thì sẽ lấy ở đâu đây? Uyển Đình ở đây luôn muốn lấy tủy của mình để có thể ghép cho Tư Dĩnh. Nếu như người bình thường có quan hệ huyết thống, đã liền có thể ghép tủy rồi. Nhưng đối với Uyển Đình mà nói, cho dù có hợp, cũng không ghép được! Vì lúc hôn mê và sinh tiểu Dĩnh ba năm trước, người của em gái anh đã được tiêm là một số thuốc nhất định, có thể sẽ gây ra bệnh khác. Như vậy thì không thể cho tủy?
Điều mà Tôn Thiên Hàn lo sợ nhất gần diễn ra thật rồi!
- ----------