Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu
Chương 20 : Cô Gái Này Là Người Của Tôi
Ngày đăng: 13:27 30/04/20
Cảm giác đau đớn toàn thân lại truyền đến, xung quanh đây là khu vực tối lại ít người qua lại. Cố Uyển Đình ngồi đó nước mắt cứ lăn dài xuống, không thể dừng lại được. Khi nãy anh đẩy xuống đã làm tay chân cô đều trầy hết cả rồi.
Lúc này, khoảng hai ba người đàn ông bặm trợn, trên người đầy mùi rượu ở xung quanh tỏa ra khiến cô khó chịu!
- Em gái à, sao lại ngồi đây một mình? Đi theo tụi anh cho vui. _ Một tên bặm trợn xăm mình đầy người cười đê tiện đang tiến gần lại chỗ của cô đang ngồi
- Đừng lại gần tôi! _ Cô hoàn toàn bất lực không làm được gì, chân thì trật...
- Em xinh như vậy ngồi đây muỗi cắn sẽ xấu lắm, nào.. đi cùng tụi anh thôi.
Thêm một tên khác tiến lại gần, cứ cố ý đụng chạm vào cơ thể của cô. Người này cơ thể toàn là mùi rượu, khó chịu.
- Các anh tránh xa tôi ra một chút đi...
Cố Uyển Đình hoảng loạn vơ đại nhiều cục gạch nhỏ ném vào đám người kia..
- Mỹ nữ, em không nên mạnh bạo như vậy đâu. Nào nào, lại đây với tụi anh..
Giọng nói của hắn ta nghe thật đê tiện và chói tay, cả ba người bọn họ đều lại gần cô. Chân đau quá, cô không thể lại đánh bọn họ hay chạy ra khỏi nơi đây!
Đến khi tay của một trong ba người nọ đã sờ vào đến da thịt của cô rồi, cô chỉ biết khóc trong vô vọng mà kết thúc a.
- Mẹ kiếp, tụi bây có dừng tay lại chưa.
- ----------
Chạy gần về tới nhà, đột nhiên tim của anh có chút khó chịu. Trời tối đen vậy rồi, cô ta phải làm sao mới được chứ?
Khi nãy là anh có chút tức giận quá đi không làm chủ được bản thân mình a.
- Coi như hôm nay tôi làm phước. _ Đổ xe quay lại về hướng cũ, Âu Dương Vũ Thần đạp ga chạy nhanh hết tốc độ đi.
Trong lòng anh như có điều gì như đè nặng lên vậy, mẹ kiếp.. cảm giác này?
Nhìn nước mắt của cô rơi xuống, thật sự anh có chút đau lòng đi. Nhưng mà Vũ Thần, cô ta chính là con gái kẻ thù.
Đến chỗ cũ khi nãy mà anh mở cửa đá cô xuống, không thấy bóng dáng ai cả.
Anh nhíu mày tỏ vẻ bực mình, đã đêm rồi mà cô gái này còn đi đâu được hả?
Lúc anh định xoay người trở về xe đi vài vòng quanh đây xem thì vô tình..
Vết máu đỏ dưới nền cỏ đã trúng vào ánh mắt của anh. Vết máu này còn rất mới, khi nãy nơi này cũng là Cố Uyển Đình ở tại đây? Vậy vết máu này của?
Lồng ngực truyền đến một cảm giác tê tái không nói nên lời, anh rút ra trong túi một chiếc điện thoại di động rồi ấn số gọi đến cho Diêu Kì: " Đi tìm gấp Cố Uyển Đình cho tôi.. Nhanh chóng đi. "
Chưa kịp để Diêu Kì trả lời một chút gì, anh đã khởi động lại xe, nhấn ga đi thật nhanh. Cố Uyển Đình, cô đừng có dại dột mà xảy ra chuyện gì, nợ cũ nợ mới tôi vẫn chưa tính hết với cô đâu!
- -------------
Không phải mình đã nói là truyện rất ngược rồi sao? 😑 Mà nhiều bạn vẫn comment đủ điều, bộ này ngược lắm.. Nên là chắc chắn tim đủ mạnh để đọc thì hẳn đu nha các chị =))) Cảm ơn các chị đã ủng hộ em nó:33 À mà, mình cố gắng reply comment các bạn rất thân thiện, nên đừng có quên đi chủ ngữ vị ngữ ở trong câu dùm mình!!!!