Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 25 : Sự Quyến Rũ Như Liều Thuốc Độc

Ngày đăng: 13:27 30/04/20


Ngồi đó khóc lóc một chút rồi Cố Uyển Đình cũng đứng dậy rồi chạy theo anh đang đứng ở trước sảnh khách sạn kia



Vũ Thần đứng đó từ nãy giờ, anh chưa từng rời mắt khỏi cô gái này, tất cả các hành động của cô đều được anh nhìn!



Câu nói lúc nãy tuy rằng Cố Uyển Đình nói với âm lượng rất nhỏ, anh vẫn thu được hết từng câu từng chữ vào tai ha.



Nói làm sao được? Nếu Cố Uyển Đình không phải là con gái của Cố Hạch, kẻ đã làm người anh yêu thương nhất đó mà tự tử, thì có lẽ anh sẽ yêu cô mất!!



Nhưng ông trời thật trớ trêu, cô mãi là cái gai trong mắt anh, là con gái của... kẻ thù mà thôi! Còn Vũ Thần, thì trong đầu anh luôn bị thù hận làm che mắt!



" Uyển Đình, nụ cười của em rất đẹp... Nhưng như vậy có sao? Cho dù có đẹp đẽ tới đâu, cũng không thể lắp đầy hết tất cả hận thù màu đen trong tim tôi. "



Cả hai cùng sánh bước tiến đi vào bên trong khách sạn. Nội thất trang trí tại đây rất đẹp và sang trọng! Được đặt ở ngay trung tâm thành phố Nhật Bản a



Chính là thành phố Tokyo, khách sạn này có tới tận năm mươi ba tầng. Tên quen thuộc của nó là The Ritz Carlton sang trọng. Chuỗi khách sạn TRC sang này có rất nhiều chi nhánh ở thế giới?



Ở đất nước Nhật Bản cũng có thêm ba bốn cái chi nhánh khác nằm chỗ khác



Nhưng vì muốn thuận tiện cho việc đi lại, Vũ Thần mới đặt phòng tại Tokyo!




Nhân viên quẹt thẻ rồi bấm máy một chút, sau đó trả thẻ lại rồi anh đi với cô lên phòng. Nãy giờ thật ra Cố Uyển Đình không ngẩng mặt lên mà cứ cúi xuống, tâm trí của cô cũng không để ý xung quanh, anh đi đâu cô đi theo!



Lên tới phòng rồi, Cố Uyển Đình chợt nhận ra mình và anh lại vào cùng với một phòng hay sao chứ? Vừa nhìn lên một cái thì cô liền giật mình bởi vì Vũ Thần đứng trước mặt của cô, ánh mắt của anh dán chặt lên cơ thể quyến rũ!



- Anh.. anh làm gì vậy? _ Uyển Đình là có chút hoảng hốt, tự động lùi lại phía sau. Nhưng làm sao được chứ? Anh có thẻ phòng mà, cũng đã khóa cửa rồi a.



- Cố Uyển Đình! _ Âu Dương Vũ Thần gầm nhẹ lên, giọng nói có chút xa lạ.



Anh thấy cô muốn chạy ra khỏi phòng thì liền nắm lấy cánh tay của cô, xoay cả người của cô lại. Theo quán tính vì lực kéo quá lớn nên cả người của cô là đang áp sát vào lồng ngực rắn chắc đó của anh. Mùi hương nam tính dịu nhẹ bạc hà của anh lại làm cô xao xuyến...



Hai ánh mắt chạm nhau, Uyển Đình là đã không đếm xuể được đây là lần thứ bao nhiêu cô bị si mê bởi ánh mắt của anh. Cũng đã mười năm rồi, phải vậy!



Nụ hôn nhẹ nhàng triền miên, vì Uyển Đình hơi thấp hơn anh một tí. Vậy nên anh phải cúi người xuống để hôn cô a!



- Buông.. buông em ra. _ Cô giãy giụa muốn thoát khỏi sự mị hoặc đang giữ lấy cơ thể của cô nhưng bất thành cả!



- Cơ thể của em chính là của tôi, muốn thoát là thoát được sao? Nằm mơ rồi..



Anh chế ngự đằng sau gáy của cô bằng cánh tay của mình, đôi môi cherry đỏ, cả cơ thể của cô đều thật sự đang rất.. rất là quyến rũ sự ham muốn của anh.



- ----------



[ Tác giả: @seunghyunttop ]