Hóa Ra Chúng Ta Vẫn Còn Yêu

Chương 74 : Tôi lại nhớ em da diết đến vậy

Ngày đăng: 13:27 30/04/20


Âu Dương Vũ Thần mặc dù tâm tình là có chút không tốt nhưng vẫn dịu dàng đưa Lã Thư Di đi ăn món ngon, vẻ mặt vẫn rất điềm tĩnh, ánh mắt hiện lên vẻ cưng chiều cô ấy rất nhiều đằng khác.



Anh hối hận vì mười năm trước chẳng có đủ sự dũng cảm để bảo vệ cô ấy bây giờ thì khác rồi. Anh nắm chắc ở trong tay mọi thứ rồi.. chỉ muốn cưng chiều cô ấy tốt một chút thôi, cũng không nỡ làm tổn thương người con gái này mà!



Họ cùng nhau đến nhà hàng, ân cần là kéo ghế, tùy cho cô ấy chọn món mình thích ăn. Nhưng đến khi bày biện món ăn trên bàn rồi, anh mới ngẩn người..



- Tiểu Di, anh không thích ăn bít tết, là em không nhớ sao? _ Vũ Thần thấy lạ!



Anh không thích ăn bít tết, nhất là thịt vẫn chưa được làm chín hẳn như này.



Lúc trước... Thư Di là người biết rất rõ việc này, cớ sao hôm nay lại kêu lên??



Lòng anh đã không vui lại càng không vui, nhưng vẫn không biểu hiện gì cả.



Thư Di lúc này mới ngớ ra một chút vẻ mặt cực kì tỏ vẻ hối lỗi nhẹ giọng nói.



- Thần, em xin lỗi.. Kể từ lần đó, em có chút không nhớ những việc trước đây.



- Không sao, sau này để ý kĩ hơn là ổn. Em không nhớ anh có thể nhắc lại mà!



Khóe môi anh nở nụ cười, nhìn khuôn mặt hối lỗi kia của tiểu Di, thật cưng...




Cái mà Vũ Thần lưu luyến.. đó là hình ảnh một người vợ đảm đang như thế?



Chỉ tiếc là, lúc người ấy ở kề cạnh anh.



Anh lại chẳng màng để ý tới, vốn dĩ có thể nói là chưa bao giờ quan tâm đến!



Bản thân chấp nhận mất vợ mất con...



Đến cả ba mẹ từ mặt cũng chẳng để ý!



Anh đổi lại là Lã Thư Di, nhưng sau đó anh không hề biết được, người con gái này thâm độc đến nhường nào đi chứ.



Sự hối hận vì không bảo vệ được cô ấy ở quá khứ và sự hận thù vì Cố Hạch là đã cưỡng hiếp cô ấy đeo bám theo anh từ rất lâu.. Anh bị hận thù che mờ đi!



Hận thù che lấp hết mọi thứ, chính nó đã khiến anh trở thành một con người khác, rất ác độc.. Vũ Thần, anh biết cô theo đuổi anh mười hai năm, tất cả về anh cô đều biết.. Cũng biết rất rõ rằng anh không yêu mình, nhưng vì cô quá mê muội, chìm đắm vào tình yêu này.



Cố Uyển Đình vẫn không thể nào  hiểu được mười hai năm của cô dành riêng cho anh vẫn không đủ mãnh liệt sao?.



Vậy mà đến bước đường cùng rồi,  anh lại chính là người đẩy cô vào chỗ chết.



" Em thành công rồi Uyển Đình.. Cũng không ngờ có một ngày, tôi lại nhớ  em da diết đến như vậy. "



- ----------



[ Tác giả: @seunghyunttop ]