Hoạn Dưỡng Thạch Đầu Đích Tiểu Hồ Ly

Chương 1 :

Ngày đăng: 18:28 19/04/20


Hồ Ly giống như tên của hắn, là một con hồ ly.



Làm một con hồ ly, nhưng thật ra là rất bi thương. Hồ Ly thường thường nhìn đồng bạn bên cạnh mình, còn chưa có thoả thích hưởng thụ nhân gian mỹ lệ, đã sớm rời khỏi nhân gian. Chúng nó hoặc là chết hoặc bị các loài thú chém giết, hoặc là trở thành con mồi của thợ săn, lột da ăn thịt, cho dù có thể hưởng hết tuổi thọ, thì tuổi thọ của một con hồ ly, vẫn là ngắn như vậy.



Nhưng mà không thể nghi ngờ, Hồ Ly là một con hồ ly mạng tốt. Bởi vì hắn là một con Thiên Hồ, hơn nữa còn là một con cửu vĩ Thiên Hồ.



Mặc kệ cái gì, phàm là chữ có liên quan đến “Thiên”, đều trở nên thần thánh, khác với những cái tên “Thiên sư” “Đỉnh thiên XX” “Kình thiên XX”. Chữ “thiên” của hồ ly, là hàng chánh tông. (đỉnh thiên: đội trời, kình thiên: chọc trời)



Đây cũng chính là chỗ khác biệt giữa Hồ Ly và những con hồ ly khác, tuổi thọ của hắn dài hơn những con hồ ly khác, ngay cả chính hắn cũng không biết mình có thể sống bao lâu. Bởi vì phụ thân của Hồ Ly, Hồ Khải, đã sống được mấy trăm năm. Thiên Hồ không cần tu luyện, sau khi thành niên, liền có thể hóa thành hình người, những con hồ ly khác không phải Thiên Hồ rất là hâm mộ điểm này.



Nghe nói lúc Hồ Ly ra đời, thế gian xuất hiện “Dị tượng”, khi đó chính là giờ tý, phía đông lại sáng lên, ánh sáng giống như ban ngày, sao băng rơi trên bầu trời. Sau đó Hồ Ly liền ra đời, vừa ra đời, đã có chín đuôi. Thiên Hồ ở Hồ giới vô cùng ít ỏi, mà trời sinh cửu vĩ Thiên Hồ càng ít. Từng nghe Hồ Khải nói, Hồ giới trong mấy nghìn năm qua, chỉ có một con cửu vĩ hồ. Nghe nói sau đó con hồ ly đó vô cùng vượt trội, về phần vượt trội thế nào, Hồ Ly đã quên mất. Ho khan một cái… Nói đúng hơn là, khi đó Hồ Ly nghe nghe một hồi liền ngủ, cho nên cũng không biết sau đó Hồ Khải nói cái gì.



Nói nhiều như vậy, chính là muốn nói, bởi vì các loại nguyên nhân ở trên, Hồ Ly vừa sinh ra, trở thành niềm kiêu ngạo của Thiên Hồ tộc, là niềm hy vọng trong tương lai của Thiên Hồ tộc. Ba ba của Hồ Ly Hồ Khải khi đó chỉ cần nói đến con trai của mình, nhìn cái đuôi kia vẫy vẫy,  ngươi sẽ sinh ra lỗi giác “Hắn là cẩu”.



Nhưng mà, loại kiêu ngạo và ước ao này không có kéo dài bao lâu. Bởi vì, sau khi Hồ Ly dần dần lớn lên, liền đến kì phản ngịch. Vì vậy, Hồ Ly ở dưới sự kỳ vọng của Hồ Khải, cuối cùng bắt đầu phản kháng.



Chỉ cần là Thiên Hồ, không có ai mà không muốn tu đạo thành tiên, tuy rằng, Thiên Hồ thật sự có thể tu thành chính quả cũng không nhiều, nhưng mấy nghìn năm qua, tất cả thành viên của Thiên Hồ bộ tộc, đều là vì cái mục tiêu này, mỗi ngày đều rất chăm chỉ tu đạo, chăm chỉ làm việc thiện, chăm chỉ ăn chay niệm phật, chăm chỉ tránh né thiên kiếp.
Hồ Ly vẫn ôm bình rượu nằm trên cỏ như cũ, lần này ngay cả trở mình một cái cũng không có.



“Ngươi cái đồ hồ ly thối!” Lớn tiếng gọi.



“Chi chi… Hỏa hồ tỷ tỷ, ta hát không được ~~” chảy nước miếng chảy a chảy.



“…” Đã là hồ ly mà còn loại đức hạnh này! Thái Bạch kim tinh nắm lấy cái đuôi Hồ Ly, nắm con hồ ly đang say lên.



“Chi!” Hồ Ly giật mình, lập tức tỉnh. Đuôi bị người nắm, móng vuốt nhỏ không ngừng quơ quơ. Ngực kêu to không tốt. Chẳng lẽ là mình uống say hiện nguyên hình, bị thợ săn bắt được?!



Bởi vì không có tu luyện, hơn nữa uống rượu ăn gà, lưu luyến trong mỹ hồ, cho nên đạo hạnh của Hồ Ly thực sự không ra làm sao, thời gian hóa thành hình người thực sự rất ngắn, dẫn đến mỗi lần hắn uống rượu say, sẽ hiện ra nguyên hình.



“Ông lão, ông đừng ăn ta, ta không thể ăn ~~ chỉ cần ngươi thả ta, mỗi ngày ta đều bắt gà cho ngươi.” Đáng thương mà nhìn ” ông lão” tóc bạc đang cầm lấy đuôi mình.



Thái Bạch kim tinh tức đến thiếu chút nữa hít thở không thông.”Con mắt hồ nào của ngươi thấy ta là một ông lão?! Ta là thần tiên! Là thần tiên trên trời! Ngươi cái con hồ ly ngu xuẩn hết ăn lại nằm này!”