Hoàn Khố Tử Đệ Giá Đáo (Con Nhà Giàu Đến)
Chương 14 : Nữ nhân là cọp
Ngày đăng: 17:26 18/04/20
Buổi tối người một nhà cùng ngồi ăn bữa tối....
Lão thái quân ngồi ở trên, Tấn Dương ngồi bên trái, Tấn Nhân Võ ngồi bên phải, mà Thẩm Uyển với danh nghĩa là thê tử đương nhiên là ngồi cạnh Tấn Dương
Tấn Dương nhìn thấy Thẩm Uyển không gắp thức ăn mà ăn cơm trắng, mới phát hiện trên bàn đều là thịt, đột nhiên cười gian trá một tiếng, liền gắp một khối thịt kho tàu trước mặt, rất xum xoe thả đến chén bạch ngọc của Thẩm Uyển “Nương tử, ngươi gầy như vậy phải ăn nhiều thịt một chút, ha ha”
Thẩm Uyển nhìn xem nụ cười thật to của Tấn Dương, tên con nhà giàu bụng dạ hẹp hòi, biết rõ nàng chỉ ăn chay, thế nhưng lại lấy một miếng thịt cho nàng “Ha ha, tướng công, ngươi cũng ăn” Thẩm Uyển cũng gắp một miếng thịt thả tới chén của Tấn Dương
Nhìn qua rất giống một đôi ân ái, bên trong đấu nhau chỉ có hai nàng mới biết...
Tấn Dương nhíu mày “Cảm ơn nương tử” Sau đó từng ngụm đem khối thịt Thẩm Uyển vừa gắp ăn, Hắc hắc, ta xem ngươi làm sao ăn
Như lời Tấn Dương Thẩm Uyển nhìn khối thịt trong chén khóc không ra nước mắt, miếng thịt lớn như vậy, làm thế nào nàng ăn đây a...
“Như thế nào, không hợp khẩu vị?” Tấn Nhân Võ nhìn thấy Thẩm Uyển nhìn thức ăn trong chén đến nửa ngày không động đũa, liền lo lắng hỏi
“Nếu như món ăn không hợp khẩu vị, để phòng bếp lấy vài món ngươi thích ăn, thế nào?” Lão thái quân nói, có chút ăn giấm chua, Dương nhi bình thường chỉ gắp thức ăn cho bà nội này a...
Thẩm Uyển nghe giọng lão thái quân có chút mất hứng, nói như vậy liền lắc đầu “Không cần, không cần” rốt cục vẫn phải gắp khối thịt kia lên, cắn nhỏ một cái
Nhìn Thẩm Uyển ăn khó khăn như vậy, Tấn Dương liền cười
Một bữa cơm, Tấn Dương vui thích, cảm thấy bữa cơm này vô cùng ngon. Mà đối với Thẩm Uyển bữa cơm này như cực hình.
“Tiểu Thúy, buổi tối đem hai bộ chăn mền đến gian phòng của Tấn Dương” Tấn Nhân Võ phân phó nói
“Cha, buổi tối ta không lạnh, không cần....”
“Một mình ngươi ta không lo. Đúng là Uyển nhi nên đắp thêm chăn mền a” Tấn Nhân Võ nhìn Tấn Dương nói, đứa nhỏ khi nào mới biết quan tâm người khác đây
Tấn Nhân Võ nói ra một câu làm cho ba người mặt trắng bệch
“Không được!”
“Không được!”
“Không được!”
Lập tức ba người một mực đồng thanh
Ta mới không cần cọp cái ngủ trong phòng ta....
Muốn ta cùng con nhà giàu này ngủ cùng phòng, chẳng phải là dê vào miệng cọp sao...
Không thể để cho nàng cùng Dương nhi ngủ cùng phòng, vạn nhất phát hiện ra thân phận của Dương nhi thì làm thế nào...
“Vì cái gì?” Tấn Nhân Võ không hiểu nhìn ba người
“Lão gia?”
“Đi đem nhị thiếu gia trói lại, ném tới phòng chứa củi, không cho phép bất luận kẻ nào cho hắn ăn, đưa hắn chăn mền, ta muốn hắn hối cải vài ngày”
“A! Kia, lão gia....”
“Còn không mau đi”
“Công công, này....” Này trừng phạt có phải quá nặng không
Tấn Nhân Võ không đế ý đến Thẩm Uyển, tức giận phất tay áo rời đi
Nghiễn nhi nghe Thẩm Uyển bất đắc dĩ thở dài, có chút lo lắng lời mình vừa nói ra là sai “Tiểu thư, có phải là ta làm sai không, nhưng lời ta nói đều là sự thật a”
“Nghiễn nhi, mặc dù lời ngươi nói là sự thật nhưng chính là trừng phạt quá nặng đi, hơn nữa ta vừa đáp ứng lão thái quân....”
“Ở đâu nặng, đối phó với con nhà giàu này, Nghiễn nhi còn ngại nhẹ đây”
Tấn Dương vốn là đang ngủ ngon trên giường, kết quả lại bị người trói gô ném vào phòng chứa củi, đầu óc còn chưa tỉnh hẳn, này...là có chuyện gì...
“Uy, các ngươi làm gì...tại sao trói ta...”
“Nhị thiếu gia, tiểu nhân...tiểu nhân cũng là phụng mệnh của lão gia. Kính xin Nhị thiếu gia không nên trách tội tiểu nhân”
“Cha ta? Cha ta tại sao lại muốn trói ta, còn nhốt ta vào phòng chứa củi, ta vừa rồi không có xuất phủ làm chuyện xấu...”
“Cái này tiểu nhân cũng không biết, giống như buổi sáng Nhị thiếu nãi nãi đi kính trà, sau đó lão gia liền hạ lệnh....”
Cái gì...cọp cái đi kính trà cũng không đánh thức ta, này không phải lập mưu cho cha ta phạt ta sao. Ngày hôm qua còn tin tưởng nàng, nữ nhân đáng ghét.
.
.
“Uy uy...các ngươi chớ đi, chớ đóng cửa, thả ta ra ngoài, thả ta ra ngoài....”
Người đã đi xa. Tấn Dương la hét khô họng cũng vô ích. Cọp cái chết tiệt!!!!
Cứ như vậy sáng sớm Tấn Dương đã bị giam tại phòng chứa củi. Tấn Nhân Võ phân phó không cho phép bất luận kẻ nào đến gần, ngay cả lão thái quân cũng không thể.
“Tiểu hòa thượng xuống núi khất thực, lão hòa thượng có dặn dò. Chân núi nữ nhân là con cọp. Gặp ngàn vạn lần muốn né tránh....”
“Tiểu hòa thượng xuống núi khất thực, lão hòa thượng có dặn dò. Chân núi nữ nhân là con cọp. Gặp ngàn vạn lần muốn né tránh....” Tấn Dương cả một ngày đều hát đi hát lại câu này, quả nhiên nữ nhân là con cọp, càng xinh đẹp thì càng đáng sợ...
=”