Hoàn Khố Tử Đệ Giá Đáo (Con Nhà Giàu Đến)

Chương 16 : Biểu hiện giả dối

Ngày đăng: 17:26 18/04/20


Lời Tấn Dương vừa nói ra, lập tức ba người lấy tốc độ ánh sáng sửa sang lại y phục của mình, chỉnh tề đứng thành một hàng



“Tại hạ, Binh bộ Thượng thư đại công tử, Dương Thành”



“Tại hạ, Lễ bộ Thượng thư Tam công tử, Lê Lễ”



“Tại hạ, Hình bộ thượng thư công tử, Trần Côn”



“Tiểu nữ là Thẩm Uyển” Thẩm Uyển nở một nụ cười nhẹ



Vừa vặn nụ cười giết hết tất cả mọi người ở đây...



“Thẩm cô nương, mau ngồi, mau ngồi” Lê Lễ đứng lên làm tư thế xin mời, bên cạnh liều mạng lau ghế, không chút nào tiếc cái áo khoác đắt tiền của hắn



“Cảm ơn”



“Chưởng quỹ, chưởng quỹ!!!” Trần Côn cũng không yếu thế, vội vàng kêu lên “Mau đưa những thứ thịt ngon, rau dưa tốt nhất đến”



“Dạ, dạ”



“Còn còn, bảo phòng bên kia không được ầm ĩ đến nơi đây” Dương Thành hé ra ngân phiếu cho chưởng quỹ



Đối diện...đối diện chẳng phải là thanh lâu sao, chưởng quỹ đã hiểu ý Dương Thành, liền vội vàng gật đầu “Tiểu nhân hiểu”



Ở bên ngoài Thẩm Uyển vẫn bảo trì nụ cười lạnh nhạt, đối với chỗ này liền không thích bất quá vẫn nở nụ cười trên mặt



Bất quá Tấn Dương bị gạt sang một bên, các ngươi...bọn người các ngươi gặp sắc liền quên bạn, có lầm hay không, ta mới là đại ca của các ngươi, bây giờ đều quây quanh cọp cái kia làm cái gì...



Còn có cọp cái kia, đối với mình liền hung dữ, đối với người khác luôn cười hì hì như thế, thật không công bằng đi a



“Uy, mấy người các ngươi đủ rồi!” Tấn Dương kêu lên



Lúc này ba người mới nhìn đến Tấn Dương, nha...quên mất lão đại, vội vàng chịu tội “Làm sao đây lão đại, chúng ta đến đây cố ý vì ngươi đón gió tẩy trần, ha ha, đúng không?”




Đi tới Thư Hương Cư....



Thẩm Uyển tùy ý nhìn xung quanh, trong lúc vô tình nhìn thấy một bộ sách, vui mừng rút ra nhìn, quả nhiên là Vương Kỷ thi tập thứ ba bản chép tay nàng đã tìm thật lâu, thư phòng nàng chỉ còn thiếu có một quyển này



“Ha ha, cô nương thật sự là may mắn, quyển sách này trừ bản gốc trong hoàng cung chỉ có chỗ ta là có bản chép tay” lão bản cười nói, xem ra cô gái này cũng là người yêu sách a



“Lão bản, quyển sách này bao nhiêu tiền?” Thẩm uyển vui vẻ nói



“Nhìn ngươi cũng là người yêu sách nhưng quyển sách này cũng rất quý a” Lão bản còn chưa nói giá bao nhiêu



Vài quý công tử đã vượt lên trước nói “Bao nhiêu tiền, chúng ta ra”



“Không, đa tạ các vị công tử, đúng là quyển sách này Thẩm Uyển muốn chính mình mua, có thể chứ?” Thẩm Uyển rất chân thành nói, đây là quyển sách nàng thích nhất nên nàng muốn tự mình mua.



“Nếu Thẩm cô nương nói như vậy cũng tốt”



.



.



.



Ra khỏi Thư Hương Cư, Thẩm Uyển trên mặt lộ vẻ vui thích, không giống vừa rồi chỉ lộ nụ cười nhẹ lạnh nhạt



Ba người gặp Thẩm Uyển cao hứng như thế, tâm tình cũng tốt theo, trong lúc vô tình thấy được Tấn Dương đi đằng sau vội vàng nói “Lão đại mau đến đây!”



Hừ hiện tại mới nhớ tới ta, diễn cũng tốt quá đi, đều là biểu hiện giả dối, còn Thẩm Uyển kia cũng vậy, bình thường đối với mình dữ dội như vậy, lại còn điêu ngoa. Bây giờ thục nữ như thế khó trách bên ngoài đồn đãi, mọi người đều bị cọp cái mê hoặc.



Kỳ thật Tấn Dương không biết, Thẩm Uyển đối với mọi người đều là nụ cười bên ngoài lạnh nhạt, trên thực tế đó là nụ cười bảo vệ mình. Cũng giống như Tấn Dương bình thường vẫn cà lơ phất phơ đùa giỡn người khác, làm con nhà giàu, không ai biết được con người thật của nàng, chính mình đeo cái mặt nạ xấu xa, người khác đều vẫn không nhìn ra con người chân chính bên trong nàng.



~