Hoàn Khố Tử Đệ Giá Đáo (Con Nhà Giàu Đến)
Chương 5 : Hôn ước
Ngày đăng: 17:26 18/04/20
Ngày thứ hai ----
Tấn Nhân Võ hồi phủ Tướng quân
“Cha!”
“Cha!”
Tấn Dương cùng Tấn Diệu ra cửa nghênh đón, Tấn Dương thay đổi tính tình cà lơ phất, cung kính đứng chờ ở cửa, không có cách nào, ai bảo nàng có một phụ thân chính trực ngoan cố chấp nhất a. Nếu lại bộ dạng côn đồ sẽ chọc cha mất hứng, vạn nhất lại quỳ từ đường cùng phòng chứa củi. Nàng không chịu nổi a.
Tấn Nhân Võ nhìn hài tử hai năm không gặp, nhìn xem Tấn Dương. Mỗi lần nhìn thấy đứa bé Tấn Dương này, cũng sẽ làm cho mình nghĩ đến thê tử đã qua đời, cho nên đối với Tấn Dương, Tấn Nhân Võ cũng không đối đãi nghiêm khắc giống như Tấn Diệu, chỉ có lúc nhìn không được nữa mới trừng phạt nàng, mặc dù Tấn Dương thành nhất danh con nhà giàu không có tiền đồ, nhưng Tấn Nhân Võ vẫn rất cưng chiều đứa bé này... Vỗ vỗ vai Tấn Dương “Ừm...Cao hơn. Đúng là thân thể nhìn thật yếu đuối, võ công không học được, vậy nên chạy bộ đi, ngày mai cùng Kim thúc chạy bộ rèn luyện thân thể...”
Tấn Dương sau khi nghe xong, đầu hiện lên ba đường hắc tuyến. Buổi sáng cùng Kim thúc chạy bộ, đây chẳng phải là lấy mạng nàng sao, nàng vốn là nữ a, dù rèn luyện thế nào cũng không thể ra dáng người cao lớn giống đại ca a. Bất quá ngoài miệng vẫn nói “Vâng, thưa cha!”
Tấn Nhân Võ gật nhẹ đầu, nhìn về phía Tấn Diệu bên cạnh ánh mắt nhiều phần bất đắc dĩ. Thở dài tiến vào.
Cha...Sao lại dùng loại ánh mắt này nhìn mình. Tấn Diệu không hiểu nhìn theo bóng lưng Tấn Nhân Võ.
“Đại ca. Đại ca...” Tấn Dương đưa tay qua lại trước mặt Tấn Diệu
“Ách...? A...”
“Cha đã đi vào rồi, chúng ta mau đi vào thôi, lạnh chết...”Tấn Dương ôm tay rụt rụt
“Ừm, đi vào thôi...”
Buổi tối cả gia đình đang ăn cơm. Một bữa cơm, Tấn Diệu cùng Tấn Dương phá lệ ăn dè dặt, nguyên nhân là Tấn Nhân Võ lúc ăn cơm không nói lời nào, thật giống như có tâm sự nặng nề. Làm hại Tấn Dương cùng Tấn Diệu thở mạnh cũng không dám thở. Chỉ có lão thái quân hoàn toàn không để ý tâm trạng nặng nề của Tấn Nhân Võ, liên tục gắp thức ăn cho Tấn Diệu cùng Tấn Dương.
“Diệu nhi, cùng ta đến thư phòng một chuyến” Tấn Nhân Võ đối với Tấn Diệu nói
Tấn Diệu nghe Tấn Nhân Võ gọi mình, đáp một tiếng “Vâng..”
“Đại ca..” Tấn Dương tò mò gọi Tấn Diệu
Tấn Diệu dùng ánh mắt nói cho Tấn Dương biết chính mình cũng không biết cha gọi có chuyện gì. Sau đó cùng Tấn Nhân Võ đi vào thư phòng.
Quả nhiên lão thái quân vừa nghe bảo bối Tôn nhi của mình ở bên ngoài lạnh liền mở cửa
“Hì hì, Dương nhi biết bà nội đau lòng ta”
“Dương nhi, bà nội sẽ không đáp ứng” Lão thái quân sợ Tấn Dương đến vì chuyện ở rể cho nên nói ra trước
“Bà nội...Dương nhi biết rõ bà nội lo lắng cái gì. Bà nội là sợ thân phận nữ nhi của Dương nhi bị lộ có phải hay không”
“Đúng, bà nội lo lắng cái này, nhưng bà nội lo lắng hơn là Dương nhi như vậy ở rể vậy hạnh phúc sau này của Dương nhi xem như xong rồi. Dương nhi trở thành nam nhân mười tám năm đã làm cho bà nội rất áy náy. Nếu đến chung thân hạnh phúc cũng bị đoạt mất, bà nội sẽ...” Lão thái quân không nói được nữa, nghĩ tới cuộc sống sau này của Tấn Dương lệ liền rơi xuống.
“Bà nội...” Tấn Dương nhìn bà nội khóc, vội vàng an ủi “Kỳ thật bà nội không cần áy náy với Dương nhi. Dương nhi kỳ thật rất thích cách ăn mặc của nam nhi, cũng bởi vì Dương nhi là thân nam nhi, cho nên Dương nhi muốn làm cái gì thì làm cái đó, không hề lo lắng cái này cái kia, Dương nhi sống rất tự tại”
Lão thái quân nghe Tấn Dương nói mình sống rất vui vẻ liền kinh ngạc ngẩng đầu lên
“Đúng vậy, Dương nhi sống thật sự rất tốt. Hơn nữa bà nội muốn sau này Dương nhi lập gia đình, chỉ sợ có chút khó khăn. Dương nhi ở bên ngoài là nam tử, có nam tử nào lại lấy Dương nhi đây, nếu công khai thân phận kia chính là Tấn gia khi quân chi tội. Hơn nữa a, hiện tại hôn ước kia đã sắp đến hạn, chẳng lẽ bà nội thật sự muốn đem con trai duy nhất của Tấn gia ở rể Thẩm gia sao? Vậy Tấn gia làm sao bây giờ. Nên biết Tấn gia cũng chỉ có một mình đại ca là nam nhân. Huống chi đại ca trong lòng đã có người yêu, ở rể hai người cũng không hạnh phúc, còn nữa bởi vì thân phận nữ nhi mà Dương nhi càng muốn ở rể Thẩm gia....”
Lão thái quân nghe không rõ lời Tấn Dương nói
“Bà nội ngẫm lại a, Dương nhi là thân nữ nhi, đối với Thẩm gia tiểu thư kia không thể làm ra chuyện gì. Hơn nữa đối với Tấn gia mà nói không có điểm thua thiệt, ngược lại còn có thể báo ân chặn lại miệng dân chúng, không để cho dân chúng nói Tấn gia dựa vào quyền thế không giữ lời hứa, Dương nhi chỉ cần làm cho Thẩm gia ký từ thư, như vậy Dương nhi cũng khôi phục tự do bản thân, cũng vừa tuân thủ nguyện vọng của gia gia”
“Thẩm gia làm sao viết từ thư đây” Lão thái quân lo lắng nói
“Bà nội đã quên ngoại hiệu bên ngoài của Dương nhi sao, ta chính là con nhà giàu đứng đầu a, làm cho nữ nhân ghét không phải là chuyện đơn giản sao, chỉ cần làm cho nàng không thể nhịn được nữa mà ký từ thư là được rồi. Dương nhi sẽ bảo hộ chính mình, không để cho người khác phát hiện thân phận chân thật, hơn nữa Dương nhi không phải đã làm nam tử mười tám năm rồi sao, người xem ngay cả Tiểu Mặc cũng không phát hiện thân phận ta. Bà nội không nên lo lắng”
“Có thể....”
“Được rồi. Bà nội sắc trời đã tối, sớm nghỉ ngơi một chút. Dương nhi không quấy rầy bà nội” Tấn Dương biết rõ bà nội chưa hoàn toàn đáp ứng cho nên nhất định canh lúc bà nội dao động làm cho cha đi cầu hôn, sự việc xong xuôi thì bà nội cũng sẽ không còn cách phản đối.
----------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Ta nói một chương này năm ngàn chữ a @[email protected] Thỉnh các vị liền tung hoa ủng hộ Phi Vũ! Các vị cũng đừng nôn nóng quá nha, Tấn Dương rất nhanh sẽ gặp Thẩm Uyển tiểu thư a ~
~