Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 110 : Lăng Kỳ gặp nguy hiểm (1 +2)

Ngày đăng: 02:15 19/04/20




Thật ra gã đâu hề biết, vết máu đó thật là chỉ là máu bồ câu mà thôi.



Lúc đó, rất nhiều người đàn bà làm nghề bán thân xác, đều dùng máu bồ câu để lừa gạt khách của mình.



Hắn bèn a lên một tiếng, liền đó bắt đầu nhớ lại cảnh tượng đêm hôm qua.



"Giáo sư Lộ, tối qua ông thật là mạnh mẽ, làm người ta mệt chết đi được à…"



A Xuân trườn lên thân người gã, dùng đôi mắt mỹ miều nhìn hắn, nói một cách rất gợi tình.



Làn da của A Xuân rất trắng, đôi ngực của cô cứ phập phồng lên xuống trước mặt gã, hắn bỗng mím môi, mở miệng ra, muốn nói gì đó nhưng rồi lại chẳng biết nên nói cái gì. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.



A Xuân chủ động nắm lấy bàn tay của Lộ Ba, đặt bàn tay của gã lên ngực mình, cười dịu dàng:



"Ông có thích không ? Bắt đầu từ hôm nay, "nó" sẽ là của ông đấy. Giáo sư à, đêm đầu tiên của người ta đã bị ông cướp mất rồi, chắc ông không phải hạng người không chịu trách nhiệm chứ ?"



Khi bàn tay to lớn của gã đã đặt lên ngực cô, trong lòng gã khẽ rùng mình, đôi bầu ngực mượt mà căng tròn ấy là khiến gã phải mê mệt, lại nghĩ đến việc mình đã chiếm được đêm đầu tiên của con gái người ta, trong lòng dù gì cũng có chút xao động. Gã vừa mới ly dị vợ, cho nên, đối với chuyện này, gã không cần lo nghĩ nhiều, đã vội chấp nhận ngay.



Sự dịu dàng và hiểu ý người của A Xuân là điều mà trước giờ hắn chưa từng cảm nhận được, nhất là mấy câu khêu ngợi hắn là đàn ông mạnh mẽ càng khiến gã hừng hực trong lòng.



"Tối qua, có đúng thật là đêm đầu tiên của em không ?"



Lộ Ba hỏi một câu dò xét.



Vừa dứt câu, đôi mắt A Xuân bèn ngấn lệ. Khuôn mặt tỏ vẻ đầy thiệt thòi, khẽ hứ một tiếng nói:



"Em đã biết trước là mấy người làm quan như ông đây chẳng phải tốt lành gì, chơi người ta cho đã xong rồi thôi. Cứ xem như em xui xẻo, ai bảo em nợ Kim Gia một món nợ tình nghĩa chứ..."



Nói xong, A Xuân đã bắt đầu mặc quần áo vào, chuẩn bị rời khỏi.



Lộ Ba lại nhìn vết máu một lần nữa, xong lại nhìn cô gái lần nữa, trong lòng cứ như đang bị mèo quào vậy, liền nhổm dậy ôm chầm lấy A Xuân từ phía sau. Bàn tay to lớn của gã lại đặt trên ngực cô mà dày vò tiếp. Lộ Ba không lo lắng sẽ xảy ra chuyện, vì gã vừa mới ly dị vợ mà. Bây giờ đang được tự do, chỉ cần hắn không đi chơi gái, thì luật pháp cũng chẳng làm gì được hắn.



Chính là như vậy, mà Lộ Ba đã dần dần bước vào bẫy tình của Kim Gia, trở thành một trong những quan viên chính phủ đã bị hắn lôi xuống nước.



…..



Phương Hạo Vân nhẹ nhàng mở cửa nhà mình, khi hắn nhìn thấy cả 3 người nhà họ Phương đều đang ở nhà, trong lòng ấm hắn lên. Một lần nữa hắn ý thức được, bây giờ mình không còn là cô nhi nữa.



Phương Hạo Vân phát hiện ra rằng mình cái gia đình này càng ngày càng trở nên quen thuộc với hắn.



"Hạo Vân, con về rồi à, qua đây ngồi nào."



Thấy con trai về nhà, Phương Tử Lân rất vui mừng, ông vỗ vỗ vào cái chỗ sofa bên cạnh mình, lên tiếng nói:
Liền đó có 3 tên nam sinh xuất hiện đã cản mất đường đi của họ. Theo như trực giác, họ cảm thấy 3 tên nam sinh này nhất định không phải là sinh viên của trường, vì vẻ mặt và ánh mắt của 3 tên này trông rất côn đồ.



"Không phải, các bạn nhận lầm người rồi."



Bạch Lăng Kỳ rất cảnh giác, đã phủ nhận ngay thân phận của mình.



"Đại ca, không sai đâu, chính là con bé này, giống y hệt trên hình."



Một tên mặc áo lông nói nhỏ, đồng thời còn móc một tấm hình từ trong túi áo ra để so sánh.



"Ha ha, vị bạn học này, chúng tôi không có ác ý."



Tên đại ca mặc áo lông trắng cười nói:



"Chúng tôi cũng là sinh viên của trường đại học Hoa Hải, luôn được nghe các bạn học nhắc đến bạn, vì ngưỡng mộ bạn, nên hôm nay mới tìm đến đây. Vậy đi, nể mặt chúng tôi một chút, cùng chúng tôi đi dạo vài vòng, rồi chúng ta kết bạn nào."



Tiểu Lệ nói nhỏ:



"Kỳ à, mấy người này không được đứng đắn cho lắm, mặc kệ họ đi."



Bạch Lăng Kỳ giọng lạnh lùng nói:



"Xin lỗi nhé ,muộn quá rồi, chúng tôi phải về ký túc xá thôi, xin các bạn nhường đường cho..."



"Bạn học này, bạn nói vậy hình như không có nể mặt tụi này cho lắm, dù gì thì chúng ta đều là bạn học cả, không nể mặt vậy sao..."



Tên mặc áo lông màu trắng, cười lạnh lùng nói:



"Nếu hôm nay bạn không theo tụi này đi, vậy sau này tụi này làm sao có thể chơi ở trường đại học Hoa Hải này nữa chứ..."



"Tránh ra, nếu không tôi sẽ la lên..."



Tiểu Lệ giận dữ nói:



"Nhìn sơ qua cũng biết mấy người chẳng phải hạng tốt lành gì, đừng có ở đó mà giả làm sinh viên nữa."



"Mẹ nó, con tiện nhân này, mày là cái thá gì hả, tụi này mời bạn Kỳ đi chơi thôi, mày xen vào làm gì, mẹ nó, mày nói chúng tao không phải là sinh viên à ? Mày xem mày có dáng vẻ của sinh viên không ? Ăn mặc cứ như gái làng chơi vậy."



Tên mặc áo lông trắng nói với vẻ không vui:



"Không có chuyện của mày, cút đi cho tao..."