Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 112 : Cơn giận của rồng (1 +2)

Ngày đăng: 02:15 19/04/20




"Báo cảnh sát ?"



Phương Hạo Vân khinh miệt nói:



"Bạn quá ngây thơ rồi, tuy xã hội bây giờ là theo pháp luật, nhưng có một số chuyện, không phải cứ báo cảnh sát là giải quyết được đâu. Đừng có để mấy phương tiện truyền thông chỉ biết báo tin vui chứ không báo tin buồn lừa gạt. Hiện tại, rất nhiều người đã sống ngoài vòng pháp luật. Thôi, không nói chuyện này nữa, tóm lại, bạn chỉ cần nhớ, nếu muốn không xảy ra chuyện gì nữa, thì hãy quên đi hết tất cả những chuyện thấy được và nghe được trong ngày hôm nay đi nhé."



Thấy ánh mắt của người đàn ông nhìn mình chằm chằm, Tiểu Lệ liền bất giác gật gật đầu, nói:



"Ừm, tôi sẽ nghe lời anh."



"Kỳ, anh đưa bọn em về ký túc xá nhé, thời gian gần đây, nếu đã trễ quá thì em không nên rời khỏi ký túc xá…"



Phương Hạo Vân dặn dò một câu, kéo cánh tay Bạch Lăng Kỳ, gọi theo Tiểu Lệ mau đi về hướng ký túc xá nữ sinh.



Lúc họ rời khỏi không lâu, nhận được phản ảnh của các sinh viên khác, đội bảo vệ của trường gồm có 5 người, trên tay cầm theo cây côn đã vội đến ngay hiện trường, chỉ là lúc đó hiện trường đã không còn một bóng người. Truyện Sắc Hiệp - https://truyenfull.vn



"Tiểu Lệ, bạn lên trước đi, mình có vài chuyện muốn nói riêng với Phương Hạo Vân một chút."



Khi đã về đến trước cổng ký túc xá nữ sinh, Bạch Lăng Kỳ ra hiệu cho Tiểu Lệ lên ký túc xá trước.



Tiểu Lệ rất muốn được ở bên cạnh người anh hùng thêm một lúc nữa, nhưng lại chẳng biết lấy cớ gì để ở lại, chỉ đành vừa bước đi vừa ngoái đầu lại nhìn, cứ như không nỡ lên lầu vậy.



Đêm hôm nay đối với cô ấy, chắc chắn sẽ là một đêm thức trắng.



Khi Tiểu lệ đã đi khỏi, Bạch Lăng Kỳ nhìn ngang nhìn dọc Phương Hạo Vân, cứ như là cô không quen biết hắn vậy, càng nhìn càng chăm chú. Phương Hạo Vân thấy cô nhìn mình như vậy bèn có chút khó chịu, thắc mắc hỏi:



"Sao thế ? Mặt anh dính gì à?"



"Hạo Vân, rốt cuộc là anh còn giấu em những bí mật gì nữa ? Sao lúc trước em không hề biết anh thân thủ cao cường như vậy ?"



Bạch Lăng Kỳ không hiểu võ nghệ, thế nhưng cô cũng biết hôm nay bạn trai mình ra tay rất cao siêu. Cô cảm thấy trước mặt cô, bạn trai cô trông như một bậc vương giả vậy, trông rất nhàn nhã, nhưng dường như mọi việc đều nắm hết trong tay hắn. Lúc đó, Bạch Lăng Kỳ cảm thấy bạn trai mình rất xa lạ, rất là xa lạ…



"Rốt cuộc anh là ai ?"



Bạch Lăng Kỳ đột nhiên hỏi một câu.



Phương Hạo Vân nghe thấy thế, sắc mặt vẫn không thay đổi, bình tĩnh nói:



"Anh chính là anh, là Hạo Vân của em đây mà, bây giờ thì anh là người yêu của em, nhưng sau này sẽ là chồng em…"
Tưởng Đại Phát đã viện ra một lý do để ra khỏi cửa, và gọi điện cho người bạn chat lớn tuổi, cũng chính là ông chủ Quan. Được biết là họ cũng đang ở phòng kế bên.



Gõ cửa vào phòng xong, một người đàn bà xinh đẹp tầm 30 tuổi nhường đường cho Tưởng Đại Phát đi vào, không cần hỏi cũng biết, người này chắc chắn là Vương Hồng Mai mà Tưởng Đại Phát đã từng nhắc trong lúc chat, cũng chính là vợ của ông chủ Quan.



Vương Hồng Mai ăn mặc cũng rất gợi cảm, ả mặc một chiếc váy ngắn, đôi chân dài mang chiếc vớ da màu đen, cùng với đôi giày cao gót cùng màu, càng khiến cho thân hình gợi cảm của ả trở nên đẹp hơn. Chiếc mông căng tròn mỗi khi bước đi cứ đưa qua đưa lại, trông thật mê hoặc.



So với Trương Mỹ Kỳ, Vương Hồng Mai có vẻ vẫn kém hơn một chút, nhưng dù gì cũng là vợ người ta, trong lòng Tưởng Đại Phát có chút mong đợi. Thấy Tưởng Đại Phát cứ nhìn chằm chằm vào mông của vợ mình, ông chủ Quan đang ngồi trên sofa thầm cười, xem ra ông chủ Tưởng rất hài lòng với vợ của mình, xem ra trò chơi hôm nay không có vấn đề rồi.



"Ông chủ Tưởng, hôm nay Hồng Mai sẽ là của ông, nhưng vợ của ông ở phòng bên cạnh, chắc không có vấn đề gì chứ ?"



Ông chủ Quan chủ động nói trước.



Lúc này Tưởng Đại Phát mới rời mắt khỏi cái mông của Vương Hồng Mai, hắn liền nhìn qua ông chủ Quan, dường như ông chủ Quan nhìn già hơn trên webcam nhiều, hơn nữa thân người lại mập mạp, nhất là cái bụng, có thể so sánh với thai phụ được rồi. Giao một người vợ xinh đẹp như Mỹ Kỳ vào tay một người đàn ông như thế, Tưởng Đại Phát cảm thấy có chút đáng tiếc. Nhưng lại nhìn mặt của Vương Hồng Mai, hắn cảm thấy cũng đáng để đổi.



"Ha ha…!"



Tưởng Đại Phát cười một tiếng, bước đến ngồi cùng với ông chủ Quan, liền đó hắn bèn quay đầu lại cười nói:



"Yên tâm đi, không có vấn đề gì đâu, chúc cho cuộc vui hôm nay của chúng ta sẽ thành công mỹ mãn."



Vương Hồng Mai nhìn hắn cười yểu điệu, nói:



"Ông chủ Tưởng, trông ông còn đẹp trai hơn trên webcam nhiều, em đây rất vừa ý với ông…"



Nói xong, ả liền đặt chiếc mông to tướng của mình lên đùi của Tưởng Đại Phát, đôi tay ả ôm chầm lấy cổ hắn, nói với vẻ lẳng lơ:



"Chỉ là không biết ông đây, có mang hàng theo không…"



Sắc mặt của Tưởng Đại Phát bỗng bắt đầu trở nên không được tự nhiên, trước lúc hắn liên lạc với ông chủ Tưởng, hắn không hề nhắc đến tình trạng sức khỏe của mình.



"Ha ha, Hồng Mai, em thật là hư quá đi, chồng mình còn chưa đi khỏi, thì đã ngồi vào lòng của người đàn ông khác rồi, chẳng lẽ em không sợ anh ghen sao ?"



Ông chủ Quan nói một cách đầy hứng thú. Có thể thấy rằng, ông ấy chẳng hề để tâm chút nào.



Vương Hồng Mai khẽ lắc lư chiếc mông to lớn của mình trên đùi của Tưởng Đại Phát mấy cái, cười nói:



"Được rồi mà, ông là hạng người như thế nào chẳng lẽ em lại không rõ sao, chẳng phải ông chỉ tiếc là không thể ngồi ở đây để xem em và ông chủ Tưởng đây làm tình à ? Chẳng phải lần trước ông đã mở to mắt ra mà nhìn hai người đàn ông cùng tấn công em, cũng chưa đủ để ông hứng thú muốn chết sao…"