Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 168 : Muốn chia tay

Ngày đăng: 02:16 19/04/20




"Những điều anh nói đều là thật?"



Về chuyện của Trương Mỹ Kỳ, Bạch Lăng Kỳ sau khi nghe xong còn có chút kinh ngạc, đối với một người phụ nữ mà nói, những điều Trương Mỹ Kỳ phải trải qua đúng là một cực hình. Cô ấy thực sự là một người phụ nữ tốt đáng được đồng cảm và san sẻ. Thế nhưng, đối với lời Phương Hạo Vân, thì cô vẫn chưa thực sự tin tưởng. Vào lúc này, cô dường như đã xuất hiện một nhận thức mới về Phương Hạo Vân.



"Là sự thật, anh có thể thề với trời...!"



Phương Hạo Vân kéo một tay Bạch Lăng Kỳ vào trong lồng ngực, tỏ vẻ hối lỗi nói: "Kỳ, em có thể tha thứ cho anh, tiếp nhận chị Mỹ Kỳ được không?"



Bạch Lăng Kỳ nghe vậy, bắt đầu trầm tư.



Với cái ôm ấp của người yêu, cô cũng không hề cự tuyệt hay giãy dụa, mặc cho hắn ôm chặt lấy mình.



Phương Hạo Vân cũng không có truy hỏi, không ngừng điều chỉnh lại cảm xúc của mình, đợi đến khi nhận được câu trả lời của bạn gái. Không khí trong phòng bỗng chốc trở nên ngột ngạt.



Cuối cùng, Bạch Lăng Kỳ đã phá vỡ bầu không khí trầm lặng, đôi mắt dán chặt vào Phương Hạo Vân, nói dằn từng câu từng chữ một: "Anh có thể được toại nguyện với chị Mỹ Kỳ... Thế nhưng... chúng ta buộc phải chia tay."



Phương Hạo Vân cảm thấy cơ thể của hắn đang không ngừng run rẩy, lòng dạ rối bời, lại càng ôm chặt lấy cô hơn: "Kỳ, anh không chấp nhận chuyện chia tay... Chúng ta đã đi được một chặng đường dài như vậy, có thể đi tới được hôm nay âu cũng là duyên phận..."



Từ lúc mới bắt đầu là sự hờ hững cùng sự ba phải thì đến giờ đã là sự rung động nơi con tim, Phương Hạo Vân đã hoàn toàn nhập vào trong vai diễn, nhận định Bạch Lăng Kỳ là bạn gái của mình.



Duyên phận?



Bạch Lăng Kỳ cảm thấy trong lòng có chút xót xa, không khỏi nhớ lại từng mảnh kỷ niệm khi ở bên hắn, trong mắt tích tụ đầy ngấn lệ, cô cắn chặt môi hỏi: "Hạo Vân, anh nói em biết, anh yêu chị Mỹ Kỳ nhiều hơn, hay là yêu em nhiều hơn?"



Phương Hạo Vân kề miệng gần sát với đôi môi của bạn gái nói: "Kỳ, có thể nói như thế này, em đã đi vào trong tâm khảm của anh, em là tình yêu lớn nhất trong anh, còn đối với chị Mỹ Kỳ, thì sự thương hại nhiều hơn là tình yêu."



"Nhưng anh vẫn không chịu buông lơi. Phải không?" Bạch Lăng Kỳ thẳng thắn nói.



Phương Hạo Vân thoáng do dự trong giây lát, cuối cùng cũng gật gật đầu nói: "Ừ, chị Mỹ Kỳ là một người phụ nữ mệnh khổ, nếu như anh vứt bỏ chị ấy, có lẽ chị ấy sẽ mất đi niềm tin vào cuộc sống. Kỳ, anh biết rằng thỉnh cầu của anh có chút vô sỉ hoang đường, nhưng sự tình đã như vậy, trước mắt cũng không có cách giải quyết nào khả quan hơn, việc duy nhất anh có thể làm được là hy vọng em có thể tha thứ cho anh, xin em hãy tiếp nhận chị Mỹ Kỳ..."



Bạch Lăng Kỳ lắc lắc đầu, thảng thốt nức nở nói: "Không thể được đâu anh Hạo Vân... Tình yêu đều chất chứa sự ích kỷ, em sẽ không đời nào đi san sẻ tình yêu của mình với người phụ nữ khác. Tình yêu là sự thánh khiết, nếu như em đồng ý với anh, vậy tức là đã khinh nhờn với tình yêu rồi..."
Phương Hạo Vân do dự một chút, rồi cũng không dám bám theo. Quả thực cô đang muốn bình tâm lại một mình.



Hắn đang nghĩ, có khi sau khi bình tâm lại, Bạch Lăng Kỳ sẽ tự khắc suy nghĩ tới đề nghị của mình.



Bước trên con phố lạnh lẽo, Bạch Lăng Kỳ liên tục ngoái đầu lại nhìn ngó, cô phát hiện ra Phương Hạo Vân thật sự không đuổi theo mình. Trong lòng nhất thời dâng lên một niềm tủi nhục vô hạn, những giọt nước mắt tròn lẳn lại tranh nhau ứa ra.



"Hạo Vân đáng chết, Hạo Vân xấu xa... Sau này tôi sẽ không bao giờ để mắt tới anh nữa..." Bạch Lăng Kỳ vừa đi vừa khóc, càng khóc càng não nề. Một trận gió lạnh thổi tới, đập vào khuôn mặt của cô đau rát.



Đi được một hồi, cô cảm thấy tứ chi dường như mất lực, liền ngồi xổm ngay tại một khu nhà cạnh quảng trường. Tự mình thương cảm cho mình xót xa, trong lòng bất giác hồi tưởng lại những kỷ niệm với Phương Hạo Vân.



Nhớ rõ hồi mới bắt đầu, Phương Hạo Vân nói chuyện với cô, lúc nào cũng đỏ mặt tía tai một hồi. Lúc đó, cô cảm thấy hắn thật khờ khạo, giống như một cậu bé cả thẹn vậy. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn



Cô chưa từng nghĩ tới việc người bạn trai hay e thẹn của mình lại có thể nảy sinh quan hệ với người phụ nữ khác.



Trước kỳ thi đại học, bọn họ hẹn nhau đăng ký chung vào một trường, hơn nữa còn thề vĩnh viễn sẽ ở bên nhau, lúc đó, trong lòng cô rất ngọt ngào, cô từng có lần muốn lớn giọng tuyên bố với thế nhân, cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất trần đời.



Thế nhưng tiệc vui chóng tàn, thấm thoắt chẳng được bao lâu, đã xảy ra sự việc ngoài ý muốn này rồi...



Khóc suốt một hồi, nỗi bức bối trong lòng Bạch Lăng Kỳ vơi đi ít nhiều, cô bắt đầu tự suy xét lại mình, cô thậm chí còn nghĩ, liệu có phải mình đã quá thủ cựu rồi không, mới khiến cho Phương Hạo Vân sau khi xảy ra sự cố với chị Mỹ Kỳ lại tiếp tục nảy sinh tình cảm với chị ấy.



"Sớm biết như vậy vừa vào đại học thì đã cho anh ấy... Đáng ghét, đều là lỗi của anh ấy, việc gì mình phải tự trách gì chứ..." Nói rồi, Bạch Lăng Kỳ lại tiếp tục trận khóc, chỉ là lúc này đôi mắt cô đã cạn khô nước mắt.



"Kỳ, bên ngoài gió lạnh lắm, đi về với chị đi?"



Bỗng nhiên, một tiếng nói quen thuộc vang lên, khẽ ngước mắt lên, Bạch Lăng Kỳ nhìn thấy Tạ Mai Nhi khuôn mặt đầy lo lắng.



"Chị Mai...!"



Bạch Lăng Kỳ tủi thân hô lên một tiếng, một dòng nước mắt nóng hổi từ trong khóe mắt rơi xuống, ôm lấy Tạ Mai Nhi, nghẹn ngào nói: "Chuyện tình giữa anh Hạo Vân và chị Mỹ Kỳ, chị đều biết rồi phải không?"