Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 23 : Thuê nhà ở bên ngoài

Ngày đăng: 02:14 19/04/20




Phương Hạo Vân nghe tiếng gọi sau lưng càng chạy nhanh hơn, nhủ thầm, phen này mình bị con Nữ bạo long chú ý rồi, sau này chắc chắn còn gặp nhiều rắc rối đây…



Thẩm Văn Long đau đớn lồm cồm bò dậy, vội hỏi: "Học tỷ, tài liệu về hắn chị đã nắm hết rồi à? Thế thì hay quá, hôm nay không được thì mai đi mời hắn tiếp, mai không được nữa thì ngày kia… Nếu còn không được, em sẽ huy động tất cả người đẹp trong hội đi thực hiện mỹ nhân kế."



"Câm họng!"



Trần Thanh Thanh tức tối quát lên: "Cậu tưởng tất cả đàn ông trong thiên hạ đều như cậu chắc, mỹ nhân kế nếu có thể thành công thì hắn đã không bỏ chạy đi mất rồi."



Thẩm Văn Long nghệch mặt ra, liền sao đó hiểu ý, vội nịnh bợ Trần Thanh Thanh: "Đúng rồi, học tỷ đây chẳng phải là mỹ nữ có tiếng của trường đại học Hoa Hải đó sao?"



"Hứ!"



Trần Thanh Thanh tuy hứ một tiếng, nhưng trong lòng nghe khen lại cảm thấy vui mừng, cô dõi theo bóng lưng của Phương Hạo Vân nói: "Mi là Tôn Ngộ Không thì ta chính là Như Lai phật tổ, mi không chạy thoát khỏi lòng bàn tay của ta đâu."



"Hạo Vân huynh đệ, tội nghiệp cậu, chúc cậu tai qua nạn khỏi!" Nhìn thấy Trần Thanh Thanh nghiến răng rít ra câu nói trên, Thẩm Văn Long biết chắc phen này Phương Hạo Vân chạy không thoát hội võ thuật rồi.



……



Vào lúc khoảng 4h chiều, Phương Hạo Vân đã nắm rõ môn học chuyên ngành của mình, phòng học diễn ra cuộc họp đầu năm học của lớp vào ngày mai cũng đã tìm thấy. Bước khỏi cổng trường, hắn thấy 2 bên tường xung quanh dán đầy mẫu quảng cáo cho thuê phòng, nhiều lắm, dọc theo con đường có trường đại học đâu đâu cũng có phòng cho thuê.



Phương Hạo Vân đi qua đó ghé mắt xem sơ qua, nhận ra những căn phòng được giới thiệu trên tường cũng khá tốt, chỉ là tiền thuê hơi mắc một tí, phần lớn phải trên 1500 tệ (4.5 triệtruyenfull.vnD), đối với một sinh viên đại học bình thường, hiển nhiên không có khả năng thuê nổi.



Gia đình của Phương Hạo Vân tuy giàu có, nhưng hắn không định ngửa tay xin tiền từ gia đình, hắn quyết định tìm một căn phòng rẻ, hoàn cảnh sống thì mặc kệ, chỉ cần không tệ hại quá là được.



Xem hết một lượt các mẫu quảng cáo, Phương Hạo Vân tiện tay xé xuống mấy mẫu ưng ý, chuẩn bị đợi Phương Tử Lân và Trác Nhã đồng ý thì lập tức bắt tay vào việc thuê nhà.



……



Sau khi về nhà ăn cơm tối xong, Trác Nhã gọi Phương Hạo Vân đến phòng khách nhỏ, hỏi: "Hạo Vân, nghe Tuyết Di nói con muốn thuê nhà bên ngoài nhà trường để ở, con đã suy nghĩ kĩ chưa?"



Phương Hạo Vân gật đầu trả lời: "Mẹ, con đã suy nghĩ kĩ rồi, con thấy ở kí túc xá của nhà trường quá ồn, con cần một nơi yên tĩnh, mẹ cũng biết mà, ngay từ nhỏ con đã thích yên tĩnh. Mẹ sẽ không phản đối con thuê nhà chứ?"
"Hạo Vân, nhân lúc hôm nay bàn đến việc này, con đồng ý với ba đi có được không?" Phương Tử Lân xúc động nắm lấy tay con trai, nghiêm túc nói: "Con đừng để ba thất vọng!"



Thấy kì vọng lớn lao của Phương Tử Lân đặt vào mình, cộng thêm tinh thần ông đã có phần kích động, Phương Hạo Vân do dự một lát, cuối cùng cũng chịu gật đầu: "Ba, con hứa với ba, nhưng đúng là con không biết cách quản lí công ty. Việc kinh doanh của tập đoàn phải nhờ cả vào chị con vậy."



"Tốt, chỉ cần con chịu đồng ý kế thừa công ty là được, đợi mấy ngày nữa chúng ta đi văn phòng luật sư và sở công chứng làm hết mọi thủ tục liên quan, khi đó thì ba yên tâm rồi…" Phương Tử Lân nở nụ cười mãn nguyện.



Nghe những lời này của Phương Tử Lân, trong lòng Phương Hạo Vân cảm thấy kì lạ, sao mà giống như một người sắp chết đang dặn dò chuyện hậu sự thế nhỉ?



"Ba, việc thừa kế công ty con đã đồng ý với ba rồi, bây giờ chúng ta có thể nói tiếp về vấn đề sức khỏe của ba, vừa nãy con mới nói con quen với một người bạn giỏi y thuật cổ truyền, con muốn mời cô ấy đến xem giúp ba coi thế nào." Phương Hạo Vân nhắc lại chuyện cũ, vừa mới cảm nhận được tình ba cao cả, hắn không muốn mau chóng mất đi người ba vĩ đại này.



Phương Tử Lân trố mắt nhìn con trai một hồi, thở dài một tiếng, nói: "Không cần đâu Hạo Vân, căn bệnh này của ba có từ nhiều năm nay rồi, bao nhiêu năm qua bác sĩ giỏi nào cũng đến gặp hết cả, nhưng không giúp ích được nhiều. Hạo Vân, bác sĩ nói bệnh của ba chỉ cần không xúc động là không vấn đề gì, nay con đã khôn lớn hiểu chuyện, ba cảm thấy an tâm lắm rồi, nhất là trong khoảng thời gian gần đây biểu hiện của con khiến ba rất vui, bây giờ ngày nào tâm trạng của ba cũng đều thư thái. Con yên tâm, sức khỏe của ba sẽ không sao đâu."



"Ba, con biết." Phương Hạo Vân tiếp tục khuyên nhủ: "Con vẫn hy vọng ba có thể đồng ý cho bạn con khám cho ba xem sao, có thể cô ấy có cách nào đó."



Phương Tử Lân thấy con trai kiên trì thuyết phục, tuy không tin tưởng lắm vào người bạn giỏi y thuật của nó có khả năng trị khỏi bệnh cho mình, nhưng không nỡ từ chối tấm lòng hiếu thảo của con trai, do dự một hồi, cuối cùng ông cũng gật đầu, nói: "Thôi được rồi, nếu con đã kiên quyết thì ba sắp xếp thời gian gặp mặt bạn con vậy."



Buổi sáng hôm sau, Phương Hạo Vân lập tức liên lạc với dì Bạch, đề nghị dì xem giúp bệnh tình của Phương Tử Lân, dì Bạch đương nhiên gật đầu đồng ý, còn hẹn vào chiều thứ bảy tuần sau sẽ đến nhà chẩn bệnh.



……



Ngày đầu tiên đi học không có tiết học chính thức, mà là dưới sự chủ trì của giáo viên chủ nhiệm mỗi lớp các sinh viên mới tự giới thiệu làm quen với nhau. Đại học Hoa Hải rất chú trọng buổi họp mặt đầu tiên cho các tân sinh viên này, đợi khi tất cả sinh viên mới tự giới thiệu làm quen với nhau, rồi giáo viên chủ nhiệm lên nói chuyện xong, thời gian nửa ngày đã trôi qua.



Sau khi ăn xong cơm trưa ở căn tin, Phương Hạo Vân trở về phòng 314 ở khu kí túc xá của mình.



Đi đến trước cửa, hắn thấy cửa phòng không khóa, bên trong vọng ra tiếng nói chuyện, hắn biết bạn cùng phòng chắc đã đến đủ. Tuy đã có ý định thuê nhà bên ngoài trường để ở nhưng dù sao cũng được xếp ở chung một phòng, Phương Hạo Vân quyết định làm quen một chút với các bạn chung phòng.



Đẩy cửa bước vào, Phương Hạo Vân thấy hai nam sinh đang ngồi tán dóc bên trong, một người để tóc dài, còn người kia cắt tóc đinh cho mát mẻ, cả hai người đều to cao vạm vỡ, hơn nữa còn có vẻ khá đẹp trai.



Thấy Phương Hạo Vân đi vào, hai người lập tức dừng cuộc nói chuyện lại, đưa mắt ngắm nhìn người bạn mới này, nhất là anh sinh viên cắt đầu đinh, hắn quan sát từ đầu đến chân Phương Hạo Vân, sau đó dùng giọng nói nghiêm túc hỏi: "Cậu là Phương Hạo Vân đúng không? Vừa rồi trong cuộc họp tự giới thiệu của lớp là tớ đã biết cậu rồi. À phải, cậu là người ở đâu vậy?"