Hoán Kiểm Trọng Sinh

Chương 250 : Hạo Vân muốn gánh vác công ty

Ngày đăng: 02:17 19/04/20




"Không sai, chính là 50 triệu…"



Lăng Vân Giai cười nói: "Tuyết Di, 50 triệu này là tiền riêng của anh vẫn đang gửi ở ngân hàng bên Thụy Sỹ. Lần này thấy em cần tiền gấp như vậy nên định rút ra, tạm thời giúp em qua cơn nguy cấp…"



"Tiền riêng của anh…"



Phương Tuyết Di liên tục khoát tay: "Chuyện này e là không được. Nếu là tiền riêng thì em làm sao có thể mặt dày tiếp nhận chứ…để em nghĩ cách khác xem sao"



"Tuyết Di…!"



Lăng Vân Giai bước tới mấy bước nữa rồi ngồi xuống trước mặt Phương Tuyết Di, đôi mắt chăm chú nhìn vào cô, nói: "Tuyết Di, em nói xem, chúng ta là bạn mà, phải không?"



"Ừm…!"



Phương Tuyết Di gật đầu.



"Tốt, em cũng thừa nhận chúng ta là bạn, vậy thì còn do dự cái gì nữa, của anh chính là của em mà."



Nói tới đây, vẻ mặt Lăng Vân Giai đầy áy náy: "Tuyết Di, chút tiền đó quả thật anh không muốn rút ra đâu, tuy nhiên thấy công ty của em đang thiếu hụt về tài chính nên anh mới làm vậy. Có lẽ 50 triệu này không thể giải quyết dứt điểm được khó khăn, nhưng em yêu tâm, anh sẽ sớm xúc tiến việc ký hợp đồng giữa hai nhà chúng ta."



"Cảm ơn…!" Đối với sự thành thật của Lăng Vân Giai, Phương Tuyết Di có chút cảm động.



"Tuyết Di, đừng khách sáo với anh như vậy. Anh đã liên lạc với ngân hàng bên Thụy Sỹ, ba ngày sau tiền sẽ tới tài khoản, đến lúc đó anh sẽ chuyển vào tài khoản của công ty em. Nếu như em thật lòng muốn cảm tạ anh thì hãy chấp nhận cùng đi ăn tối với anh vào ngày Lễ tình nhân, có được không?" Lăng Vân Giai nhân cơ hội đưa ra yêu cầu.



"Lễ tình nhân?"



Phương Tuyết Di hơi sửng sốt, sau đó mới nhớ, mấy hôm nữa không phải là tới Lễ tình nhân (14/2) rồi sao?



Nói thật, cô đối với mấy chuyện này vốn không chú ý tới, dù sao cô cũng chưa từng có bạn trai hay là người yêu kia mà…



"Tuyết Di, hay là không tiện? Có người hẹn em rồi à?" Lăng Vân Giai thấy Phương Tuyết Di im lặng thật lâu nên vội vàng hỏi một câu.




Phương Tuyết Di là người thông minh nên đã hiểu được ẩn ý trong lời nói của em trai mình. Cô hơi đỏ mặt, tức giận nói: "Tiểu tử thúi, em nói nhăng nói cuội gì đấy? Chị nào có chuỵện riêng…"



"Lúc bước vào đây thì em gặp Lăng Vân Giai, thấy anh ta có vẻ vui lắm...chị à, không phải là chị đổi ý rồi chứ? Sớm biết như vậy thì lúc trước em đã không làm kẻ xấu rồi, bây giờ chẳng biết Lăng Vân Giai nghĩ em là người thế nào?" Phương Hạo Vân oán trách.



"Tiểu tử thúi, em còn nói nhảm à?"



Nghe Hạo Vân nói vậy, Phương Tuyết Di liền thấy bực bội. Không biết sao cô lại rất hy vọng Phương Hạo Vân sẽ không hiểu lầm mình. Sau khi điều chỉnh một chút tâm tình, cô vội vàng giải thích: "Hạo Vân, em nhất định đã hiểu lầm chị. Chị lui tới cùng Lăng Vân Giai hoàn toàn là vì công việc. Lăng gia có ý muốn cùng chúng ta hợp tác. Hiện tại anh ta đang tích cực xúc tiến việc ký hợp đồng giữa hai bên. Hôm nay anh ta còn hứa 3 ngày sau sẽ cho công ty chúng ta mượn 50 triệu nữa kìa..."



"Chắc chắn phải có điều kiện gì đó, chị đã đồng ý với hắn chuyện gì vậy?" Phương Hạo Vân dò hỏi.



"Chị…đồng ý đi ăn tối với anh ta, chỉ đơn giản vậy thôi mà…"



Phương Tuyết Di sợ em trai lại hiểu lầm nên vội nói: "Chị đồng ý chuyện này hoàn toàn là để trả nghĩa chứ tuyệt đối không có ý khác. Hạo Vân, có lẽ em chưa biết, hiện tại công ty đang đứng trước nguy cơ thiếu vốn đầu tư… 50 triệu mặc dù chưa phải là con số lớn nhưng có thể hóa giải khó khăn trước mắt… Trên thực tế, ước nguyện ban đầu của chị không thay đổi, chị cùng anh ta tuyệt đối không có gì hết…"



Nghe chị gái nói vậy, Phương Hạo Vân liền thở phào nhẹ nhõm trong lòng. Dù gì đi nữa thì chị cũng chưa quá mê muội. Có điều sự si mê của Lăng Vân Giai với Phương Tuyết Di, Phương Hạo Vân biết rất rõ. Hắn thậm chí hoài nghi số tiền 50 triệu kia rốt cục là thật hay giả đây?



"Chị, chuyện của công ty mẹ đã nói với em rồi. Mọi người không cần phải lo lắng quá mức, em cũng đã nghĩ ra biện pháp giải quyết. Nếu như mọi việc thuận lợi thì…chậm nhất là ngày mai em sẽ mang về một số vốn cho công ty." Phương Hạo Vân chân thành nói.



Phương Tuyết Di sửng sốt trong giây lát, khẻ kinh ngạc nói: "Em…em mang vốn về từ đâu? Không phải em đang nói đùa đó chứ?"



"Em có biện pháp của em, chị cứ yên tâm. Ngày mai em sẽ cho chị biết…Bây giờ em phải đi xoay tiền đây…" Vừa nói Phương Hạo Vân vừa đứng dậy cáo từ.



"Đợi chút đã…!"



Phương Tuyết Di vẫn không coi trọng lời nói của Phương Hạo Vân, cô không tin hắn có thể xoay được vốn: "Lát nữa hẵng đi, giờ thì xoa bóp giúp chị chút…"



Kể từ lần trước được xoa bóp thì Phương Tuyết Di luôn muốn hắn làm vậy lần nữa. Bởi lẽ tay nghề Phương Hạo Vân quá hay, hiệu quả cũng rất tốt. Sau mỗi lần xoa bóp, cả cơ thể đều cảm thấy vô cùng thoải mái, đầu óc cũng trở nên linh hoạt hơn.



Phương Hạo Vân dừng bước, xoay đầu lại, nói: "Được rồi, dù sao em cũng còn thời gian, để sớm mai đi xoay vốn cũng được…"