Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 297 : Âm mưu của Kim Phi
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
Tạ Mai Nhi nghe vậy hơi do dự một chút, sau đó thấp giọng nói: "Hạo Vân, có lẽ chị phải mượn một số tiền lớn...nếu em cũng không giúp được chị...thì coi như xong..."
"Chị Mai, rốt cục là bao nhiêu vậy? Chị cứ nói nhé!" Phương Hạo Vân chân thành nói: "Chị vay tiền chắc do gặp chuyện khó khăn phải không? Yên tâm, em nhất định sẽ giúp chị, chị cứ nói bao nhiêu đi nhé.."
"300 ngàn..."
Tạ Mai Nhi ngượng ngùng cúi đầu.
Số tiền này với Phương gia mà nói đúng là không đáng kể, nhưng đối với người bình thường thì lại là một khoảng tiền không nhỏ. Với tình hình của Tạ Mai Nhi hiện tại thì dù nhịn ăn nhịn mặc cũng phải mất 5-6 năm mới có thể hoàn trả được đầy đủ.
"Không thành vấn đề...!"
Phương Hạo Vân cũng không hỏi nguyên nhân vay tiền của Tạ Mai Nhi. Hắn nhận thấy nếu cô ấy muốn nói thì dù mình không hỏi, cô ấy cũng sẽ kể hết. Nhưng ngược lại, nếu mình cố ý gặng hỏi thì chưa chắc cô ấy chịu trả lời. Mỗi người đều có bí mật của riêng mình nên hắn cũng không gượng ép.
"Chị Mai, 300 ngàn này cũng không tính là gì, nhưng chị có cần gấp chưa? Nếu chưa thì đợi ngày mai em rút tiền từ ngân hàng rồi đưa cho chị."
"Cảm ơn em...!"
Tạ Mai Nhi chân thành nói một tiếng cảm ơn.
"Hạo Vân, chị sẽ nhanh chóng trả lại tiền cho em, xin em hãy tin chị. À đúng rồi, vài ngày nữa...chị muốn rời Hoa Hải để về thăm ông bà một chuyến."
Tạ Mai Nhi giải thích: "Hạo Vân, em không cần suy nghĩ nhiều...chị chỉ tạm về quê mấy ngày, tuyệt đối không phải là mang tiền chạy trốn đâu."
Thấy bộ dạng của Tạ Mai Nhi khẩn trương như vậy, Phương Hạo Vân liền cười nói: "Chị Mai, xem chị kìa, em có nói không tin chị đâu? Đúng rồi, lần này chị về quê có phải do trong nhà xảy ra chuyện không? Sao từ trước tới nay em chưa nghe chị nhắc tới người nhà?"
"Hạo Vân, giờ không còn sớm nữa, chị đi làm trước đây. Tóm lại mượn tiền em nhất định chị sẽ sớm trả..." Vừa nói, Tạ Mai Nhi vừa vội vã quay đi. Hiển nhiên cô không muốn nhắc tới chuyện nhà của mình.
Phương Hạo Vân cười khổ một tiếng, cũng không truy hỏi nữa, hiện tại hắn không có tâm tư để nhúng tay vào chuyện này.
Dưới sự tác hợp của Kim Gia, cuối cùng ông chủ Tưởng Đại Phát của công ty địa ốc Thiên Hồng và tổng giám đốc Kim Phi của tập đoàn Hồng Tinh cũng gặp nhau trong một quán cafe cao cấp thuộc khách sạn Shangri-La. Nguồn: https://truyenfull.vn
Phương Hạo Vân hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn bắt máy.
Đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói lạnh như băng của Vương Hà: "Là Hạo Vân à?"
"Nói thừa..."
Phương Hạo Vân tức giận đáp: "Thế chị nghĩ ai đang giữ số điện thoại này?"
"Phương Hạo Vân, cậu có thể giữ chút phong độ được không, nói chuyện với phụ nữ mà lại bất lịch sự như thế à?" Vương Hà cũng nổi giận hô to mấy tiếng, nhưng ngay sau đó thái độ lại hòa hoãn một chút: "Hạo Vân, hôm nay tôi gọi đến không phải để cãi nhau với cậu, mà là do Nhu Nhu nhờ tôi, Nhu Nhu muốn mời cậu tháp tùng cô ấy tham gia dạ tiệc từ thiện của giới doanh nhân thành phố Hoa Hải."
"Xin lỗi, tôi không có hứng thú...!" Đây không phải lần đầu tiên Phương Hạo Vân nghe nhắc tới dạ tiệc từ thiện, hắn không hề suy nghĩ mà cự tuyệt ngay lời mời của Vương Hà.
"Phương Hạo Vân...cậu có nghe rõ không, là Nhu Nhu mời cậu...cậu đừng hối hận đó!" Vương Hà vùa nghe lời từ chối của Phương Hạo Vân liền nổi giận.
"Xin lỗi, tôi thật sự không có hứng thú, buổi tối nếu rảnh thì tôi đi ăn tối bên ngoài rồi..." Một khi Phương Hạo Vân đã quyết định chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không dễ dàng thay đổi.
"Phương Hạo Vân, cậu thật sự không suy nghĩ lại sao?" Vương Hà nhớ tới lời nhờ cậy của Đinh Tuyết Nhu, không cam lòng hỏi một câu nữa:
"Tôi lặp lại lần cuối, không đi...!" Phương Hạo Vân nói xong liền cúp máy.
Ở đầu bên kia, Vương Hà lập tức nổi đóa lên, cô ném điện thoại xuống đất, sau đó gào lên: "Phương Hạo Vân, cậu muốn cái gì đây...cậu có biết có bao nhiêu doanh nhân nổi tiếng muốn được đi cùng Nhu Nhu không hả..."
"Chị Hà, xảy ra chuyện gì vậy? Có phải Hạo Vân từ chối lời mời của em không?" Đúng lúc này thì Đinh Tuyết Nhu đã xuất hiện bên cạnh Vương Hà.
Thật ra không cần hỏi thì Đinh Tuyết Nhu cũng biết chắc chắn Phương Hạo Vân sẽ từ chối. Nếu không thì Vương Hà đã chẳng nổi cơn tam bành như thế.
"Hạo Vân, anh cố ý tránh mặt tôi sao?" Đinh Tuyết Nhu khẽ nhíu máy cười, trong lòng thầm nghĩ: "Anh càng trốn tránh thì mối nghi ngờ của tôi lại càng lớn. Tôi sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu, cho đến khi sư hoài nghi của tôi biến mất mới thôi..."
"Nhu Nhu, tiểu tử thúi này thật sự không biết phân biệt tốt xấu mà..." Vương Hà thở hồng hộc nói: "Hay để chị thu xếp cho em đi cùng nhân vật nổi tiếng khác tới dự dạ tiệc từ thiện nhé?"