Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 315 : Trương Bưu bị bắt cóc
Ngày đăng: 02:17 19/04/20
Bạch Lăng Kỳ cảm nhận thấy rõ sự thay đổi của Hạo Vân, vì cái đó của Hạo Vân trong tay cô, trong chốc lát liền mềm nhũn ra. Cô có chút lo lắng, vội vàng hỏi : " Hạo Vân, đã xảy ra chuyện gì vậy?"
" Xuỵt.....!"
Hạo Vân khoát tay ra hiệu cho Kỳ đừng nói gì cả, trước tiên nghe xem Đại Phi muốn nói gì.
" Hạo Vân, cậu ở đâu? Anh Bưu xảy ra chuyện rồi......!" Đầu bên kia điện thoại vọng lại giọng nói lo lắng của Đại Phi.
Trong lòng Phương Hạo Vân bỗng run lên một hồi, vội vàng truy hỏi : " Anh Bưu xảy ra chuyện gì? Có phải bị người ra đánh bị thương không......"
Kể từ sau khi bị bọn người của Tần Tử Kiếm truy sát, Phương Hạo Vân đã nghĩ đến chuyện Trương Bưu sẽ xảy ra chuyện, chỉ có điều hắn không ngờ sự việc lại xảy ra nhanh như vậy. Hơn nữa, lần này, Dì Bạch cũng không đưa cho hắn bất kì thông báo hay cảnh báo gì cả.
Đại Phi vội vàng kể lại mọi chuyện cho Hạo Vân nghe. Kể xong, hắn nhờ Hạo Vân nhanh chóng đi kiểm tra hiện trường một chuyến. Hạo Vân không nói gì thêm liền nhận lời Đại Phi.
Nhìn sự thay đổi đột ngột trên khuôn mặt Hạo Vân, Bạch Lăng Kỳ quan tâm hỏi lại lần nữa : " Hạo Vân, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Em có thể giúp được gì cho anh không?"
"Yên tâm đi, anh sẽ không có chuyện gì đâu. Kỳ, em đừng lo cho anh, anh tự mình sẽ giải quyết được, nếu tối nay ngộ nhỡ anh không có thời gian về nhà, đến lúc đó anh sẽ gọi điện thoại về cho em. " Dặn dò xong một hồi, Phương Hạo Vân vội vàng mặc quần áo chỉnh tề rồi rời đi.
Trên đường đi, hắn gọi điện thoại cho dì Bạch, nói hết sự việc xảy ra với Trương Bưu cho dì nghe. Phản ứng của dì Bạch khá lãnh đạm, dì Bạch bày tỏ sự xin lỗi với Hạo Vân, dì vốn phái người âm thầm theo dõi tung tích Trương Bưu, nhưng mấy ngày này, người của dì bị phái đi Tam Giác Vàng cứu người, vì thế mới lơ là như vậy.
" Dì Bạch, chuyện Vương Kim Bảo thế nào rồi?" Phương Hạo Vân đi trên đường thuận tay bắt một chiếc xe, rồi tiếp tục giữ liên lạc với dì Bạch.
" Yên tâm đi. Người đã cứu được rồi, nhưng tình trạng sức khỏe của nó không tốt lắm, chiều nay sẽ có thể về đến Hoa Hải. Đến lúc đó dì sẽ thông báo cho con. Hạo Vân, nghe dì nói, chuyện của Trương Bưu từ bây giờ dì đã phái người đi truy tìm rồi. Con cũng đừng quá lo lắng, dì đoán có thể là do người của Roberts hoặc Tần Tử Kiếm làm thôi, mục đích của bọn chúng là muốn làm rõ cái chết của Hạo Thiên.....Vì thế, cậu ta sẽ không có nguy hiểm gì đến tình mạng đâu. Dì sẽ luôn giữ liên lạc với con, có tin tức của Trương Bưu, dì sẽ thông báo kịp thời cho con....Nhớ kĩ, nhất định phải bình tĩnh. Chuyện này đối với con mà nói, chính là một lần thử nghiệm. Nếu con không thể kiềm chế tình cảm của mình, thân phận của con có thể sẽ bị bại lộ, kế hoạch sẽ bị chấm dứt.....!" Dì Bạch dặn dò lại lần nữa, cuối cùng mới ngắt điện thoại.
Bạch Lăng Kỳ thấy Hạo Vân sốt ruột như lửa cháy rời đi, cô cũng không màng đến sự đau đớn phần thân dưới của mình, vội vàng mặc quần áo vào, sang gọi cửa phòng chị Mĩ Kỳ.
" Chị Mĩ Kỳ, bạn của Hạo Van có thể xảy ra chuyện, anh ấy đã vội vội vàng vàng đi ra ngoài rồi, em thấy hơi lo lắng....." Lúc này Trương Mĩ Kỳ cũng vừa ngủ dậy. Trên người vẫn còn mặc bộ áo ngủ màu đen, bên dưới có thể nhìn rõ quần lót màu đỏ. Khuôn mặt đỏ ửng, cả mặt có vẻ ngái ngủ. Khi nghe thấy lời Bạch Lăng Kỳ nói, sắc mặt đột nhiên thay đổi hẳn, vội vàng hỏi cặn kẽ tình hình. Đọc Truyện Online Tại https://truyenfull.vn
" Hạo Vân, trước mặt có một ngón tay.....pháp y xem qua, chắc là của anh Bưu...." Nói đến đây, trong ánh mắt Đại Phi lóe lên ý nghĩ giết người. Nếu hắn biết kẻ đứng sau chuyện này là ai, chắc chắn hắn sẽ khiến kẻ đó sống không bằng chết.
Phương Hạo Vân bước qua đó, nhìn theo ngón tay của Đại Phi, hắn nhìn thấy ngón tay bị đứt, bên trên vẫn còn dính liền máu đen, từ dấu vân tay của ngón tay bị đứt đó có thể nhìn ra, chắc chắn đã bị một lực mạnh kéo đứt, có thể thấy lúc đó Trương Bưu đã phải chịu đau đớn khổ cực lớn đến thế nào.
Trong lòng Phương Hạo Vân thậm chí còn hiện lên cảnh tượng bi thương thảm thiết lúc đó, dần dần, trong mắt hắn bắt đầu trở lên đỏ rực, sát khí trong lòng cứ liên tiếp kéo lên.
" Nếu bây giờ tìm thấy anh Bưu, ngón tay bị đứt có thể nối lại không?" Phương Hạo Vân hỏi một câu.
Đại Phi đau khổ lắc đầu : " Trong vòng hai mươi tiếng đồng hồ thì có thể nối lại được, nhưng bây giờ chúng ta căn bản không thể tìm ra anh Bưu....."
" Hạo Vân...!"
Đại Phi bước đến trước mặt Phương Hạo vân, nắm lấy hai vai của hắn nói : " Là ai đã làm? Rốt cuộc cậu có biết không? Nếu cậu biết, xin hãy nói cho tôi, cầu xin cậu đấy?"
Phương Hạo Vân lắc đầu, lạnh lùng nói : " Xin lỗi, tôi thực sự không biết, nhưng anh yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm thấy anh ấy trong thời gian nhanh nhất. Dù là kẻ nào đã làm, tôi cũng sẽ khiến gã phải trả giá, phải trả giá thật đắt."
Sát khí trên người hắn tỏa ra khiến Đại Phi lùi về sau mấy bước, hắn nhìn chằm chằm vào Phương Hạo Vân, phát hiện trong mắt cậu ta chỉ có một màu đỏ bừng. Hắn hơi cảm động, từ trong ánh mắt của cậu ta dường như có thể nhìn thấy một thứ gì đó gần gũi quen thuộc. Chỉ là, lúc này đây, suy nghĩ của hắn rất loạn, vốn không rảnh rỗi đi nghĩ đến chuyện khác nữa.
" Tôi đi trước đây, tôi sẽ dùng cách của tôi đi cứu thoát anh Bưu....." Việc không thể chậm trễ, Phương Hạo Vân cũng không muốn tiếp tục ở đây lãng phí thời gian, hắn quyết định nhanh chóng đi tìm Tần Tử Kiếm, đi tìm Roberts. Nợ máu phải trả bằng máu, bọn chúng làm đứt ngón tay của anh Bưu, hắn phải đánh gãy tứ chi của bọn chúng.
" Hạo Vân, cậu lừa tôi, cậu nhất định biết ai làm chuyện này, hãy nói cho tôi biết?" Tâm trạng của Đại Phi hiện ra có chút kích động, thậm chí anh còn rút súng ra, giơ lên ngực Hạo Vân.
Phương Hạo Vân không động đậy, ánh mắt u ám, nhìn chằm chằm vào Đại Phi nói : " Hoặc là nổ súng, hoặc là tránh ra, đừng có lãng phí thời gian của tôi....."
Đôi mắt Phương Hạo Vân quá quái dị, sát khí trong đôi mắt khiến Đại Phi có chút sợ hãi, giằng co một hồi, anh vô thức cúi đầu xuống tránh ra, nhưng anh vẫn có chút không cam tâm : " Hạo Vân, lẽ nào cậu không tin tưởng thực lực của chúng tôi?"